Ới yêng ơi, mưa từ trong Quảng mưa ra
Thân tôi là gái phải qua tầm chồng
Đôi hàng nước mắt ròng ròng
Bên vai còn mang khăn gói
Mặt trời đã tối
Kêu bến đò ngang hắn nỏ chèo
Hòn đá cheo leo
Thiếp tôi trèo mần răng cho đặng
Tôi hỏi thăm chú chăn trâu cùng o gánh nác
Đường tới Nam Định, thành Bắc nơi mô?
Em là con gái nhà quê
Ham bên tài sắc nhiều bề ái ân
Chẳng ham tham phú phụ bần
Duyên rằng duyên phải nợ nần nhau đây
Chàng có sang, chàng phải chọn ngày
Mối manh cho rõ xe dây xích thằng
Cầm cân chàng nhấc cho bằng
Một bên cối đá một đằng tiền cheo
Hỏi chàng rằng có hay nghèo
Lệ làng phải sửa bấy nhiêu mới từng
Yêu nhau dăm miếng trầu cau
Giấu thày,giấu mẹ đi sau bóng đèn
Chàng ơi đi lại cho quen
Để cho hai họ kết nguyền duyên tơ
Thông gia như ruộng liền bờ
Nhà em mong được rể, nhà anh chờ được dâu
Người ta thách ngựa thách trâu
Em đây chỉ thách một sào khoai lang
Củ to em để mời làng
Còn bao củ nhỏ họ hàng đông vui
Thế còn củ sứt chàng ơi
Để cho con trẻ ăn chơi vui nhà
Lại còn củ mối, củ hà
Gọt cho con lợn con gà phí chi
Hết thì đã có rừng tre
Yêu nhau chẳng quản vượt khe băng đèo!
Xin chàng lấy chín cành huê
Cành bạc lá bạc nở ra huê vàng
Rễ nó ăn xuống dọc ngang
Nụ nó bằng vàng, quả nó đồng đen
Chín cây chín ả nàng Tiên
Đánh đu cành bạc giữ gìn cành hoa
Trước là phong cảnh nhà ta
Sau để trong nhà cho dễ làm ăn
Nhà thiếp thực là khó khăn
Tiền nong chẳng có nhất văn một đồng
Xin chàng chín chiếc thuyền rồng
Chiếc thì đón rể chiếc hòng đưa dâu
Xin chàng lấy chín con trâu
Chín mươi mẫu ruộng thì dâu mới về
Chín con gà luộc cho tươi
Chín mâm xôi sói chàng đơm cho đầy
Cau non chín thúng rõ đầy
Rượu chín trăm hũ chàng rày đưa sang
Trước là theo tục lệ làng
Nhà em chật hẹp xin chàng chớ lo
Xin chàng lấy chín con bò
Chín gánh gạo nếp, chín vó rượu tăm
Gạo tẻ chàng sửa chín trăm
Chàng trông cho rõ kẻo lầm chàng ơi.
Xin chàng lấy chín mâm xôi
Chín con gà luộc lễ nơi ông bà
Trước là lễ tổ tiên nhà
Sau là bạn hữu người ta trông vào
Xin chàng chín tấm gấm đào
Để may chăn áo, còn bao may mùng
Xin chàng chín chén vàng hồng
Để thiếp kéo nhẫn, kéo vòng đeo tai .
Anh là con trai học trò
Em mà thách cưới thế anh lo thế nào?
Em khoe em đẹp như sao
Để anh lận đận ra vào đã lâu
Mẹ em thách cưới cho nhiều
Thử xem anh nghèo có cưới được không?
- Nghèo thì bán bể bán sông
Anh cũng cố cưới lấy công ra vào
Cưới em trăm tám ông sao
Trăm tấm lụa đào mươi cót trầu cau
Cưới em một trăm con trâu
Một nghìn con lợn, bồ câu tám nghìn
Cưới em tám vạn quan tiền
Để làm tế lễ gia tiên ông bà
Cưới em một chĩnh vàng hoa
Mười chum vàng cốm bạc là trăm nong
Cưới em ba chum mật ong
Mười thúng mỡ muỗi ba nong quýt đầy
Họ hàng ăn uống no say
Mười ngày ròng rã mặc rày xướng ca.
Em là con gái lỡ thì
Thầy mẹ thách cưới làm chi vẽ vời
Giàu thì ba quả phù tang
Khó thì hũ rượu cho làng uống chơi
Còn như của vụn của rời
Đàn bà con trẻ ăn chơi trong nhà
Rượu thì chín cảnh khiêng ra
Trâu thì chín chục, lợn hòa một trăm
Cưới em một vạn đôi trằm
Mười chín tấm lĩnh, ba trăm quan tiền
Vàng mười chín nén tinh nguyên
Cùng là bạc bảy sắp liền cho cao
Cưới em vải vóc lụa đào
Quần the áo lĩnh xếp vào năm rương
Nhà em ở cạnh vườn đình
Xung quanh có gạch xây thành tứ vi
Nhà em ăn chơi chẳng thiếu đồ chi
Tủ chè, sập gụ, hoành phi trong ngoài
Đằng trước có núi Yên Lai
Đằng sau có cả vườn trúc, vườn mai, vườn hồng
Cha em mặc áo thêu rồng
Mẹ em hoàng hậu chính cung nhà vàng
Chú em là đức Thánh Quan
Bác em là ông Hàn Tín, đánh tan giặc loàn
Chị bảo tôi lấy làm Hai
Suốt một đêm dài chị nói vân vi
Nhà chị chẳng thiếu thứ chi
Muốn mặc của gì chị sắm cho ngay
Bây giờ chị gọi: bớ Hai!
Mau mau trở dậy thái khoai đâm bèo
Thưa chị: cám bã còn nhiều
Rau khoai em thái từ chiều hôm qua
Xin chị cứ ở trong nhà
Nồi cơm ấm nước đã là có em
Đêm đêm chị nổi cơn ghen
Chị phá bức thuận, chị len mình vào
Tay chị cầm một con dao
Chị nổi máu hồng bào, nhà cửa tan hoang
Hầm hầm mặt đỏ như vang
Chị la, năm bảy xã làng đổ ra
Nghe vẻ nghe ve,
Nghe vè bài tới
Cơm chưa lập xới
Trầu chửa kịp têm
Tao đánh ba đêm
Thua ba tiền rưỡi
Về nhà chống chửi:
Thằng Móc, thằng Quăn,
Đánh sao không ăn
Mà thua lắm bấy?
Tui lấy tiền cấy
Cho đủ mươi ngày
Bảy Thưa, Bảy Dày
Cùng là Ngạt kéo
Chị em khéo léo,
Dễ mượn dễ vay
Thân tui ngày rày
Dầm mưa dãi nắng
Chị em có mắng
Tôi cũng ngồi đây
Nó là tuồng dày
Nó cũng a dua
Ăn thì tôi vùa
Thua thì tôi chịu
(Vè bài tới)
Thanh Hóa quê ta
Khu bốn đuổi ra
Khu ba duổi vào
Đuổi sang Lào
Lào không nhận
Bực mình trở về
Lập quốc gia riêng
Thủ đô thiêng liêng
Là miền Nông Cống
Quốc ca chính thống
“Dô tá dô tà ”
Ví dầu tình bậu muốn thôi
Bậu gieo tiếng dữ cho rồi bậu ra
Bậu ra bậu lấy quan ba
Ai cầu bậu lại quét nhà nấu cơm
Nấu cơm rồi lại nấu canh
Bỏ tiêu cho ngọt, bỏ hành cho thơm
Con cá lý ngư sầu tư biếng lội
Em xa anh rồi anh trông đợi biếng ăn
Mang bộ xương cách trí, anh leo lên tháp mười từng
Trông vượt Bảy Núi, trông tuốt Nam Vang,
Trông quàng Châu Đốc, trông dọc Long Xuyên,
Trông lên Cao Lãnh, trông thẳng cánh cò bay lên Sài Gòn
Ối thôi thôi em ơi, con mắt anh mòn
Em mải mê xứ lạ, anh đâu còn thấy em!
Quê Hương, Địa Danh, Tinh Yêu Trai Gái, Tỏ Tình, Con Người,
Bến Tre dừa ngọt sông dài,
Nơi chợ Mỏ Cày có kẹo nổi danh.
Kẹo Mỏ Cày vừa thơm vừa béo,
Gái Mỏ Cày vừa khéo vừa ngoan.
Anh đây muốn hỏi thiệt nàng,
Là trai Thạnh Phú cưới nàng được chăng
Cá trê trắng nấu với rau cần,
Muốn về Kinh Xáng cho gần với em
Ðâu vui bằng xứ Kinh Cùng,
Tràm xanh củi lục anh hùng thiếu chi.
Chừng nào chiếc xáng nọ bung vành
Tàu Tây kiệt máy anh mới đành bỏ em.
Anh Ba kia hỡi anh Ba,
Đầu đội nón dứa taу bưng ba cơi trầu
Trầu nàу em chẳng ăn đâu,
Để thương để nhớ để ѕầu anh Ba,
Để em bác mẹ gả chồng хa,
Thà rằng lấу quách anh Ba cho gần!