Chị bảo tôi lấy làm Hai
Suốt một đêm dài chị nói vân vi
Nhà chị chẳng thiếu thứ chi
Muốn mặc của gì chị sắm cho ngay
Bây giờ chị gọi: bớ Hai!
Mau mau trở dậy thái khoai đâm bèo
Thưa chị: cám bã còn nhiều
Rau khoai em thái từ chiều hôm qua
Xin chị cứ ở trong nhà
Nồi cơm ấm nước đã là có em
Đêm đêm chị nổi cơn ghen
Chị phá bức thuận, chị len mình vào
Tay chị cầm một con dao
Chị nổi máu hồng bào, nhà cửa tan hoang
Hầm hầm mặt đỏ như vang
Chị la, năm bảy xã làng đổ ra
Nghe vẻ nghe ve,
Nghe vè bài tới
Cơm chưa lập xới
Trầu chửa kịp têm
Tao đánh ba đêm
Thua ba tiền rưỡi
Về nhà chống chửi:
Thằng Móc, thằng Quăn,
Đánh sao không ăn
Mà thua lắm bấy?
Tui lấy tiền cấy
Cho đủ mươi ngày
Bảy Thưa, Bảy Dày
Cùng là Ngạt kéo
Chị em khéo léo,
Dễ mượn dễ vay
Thân tui ngày rày
Dầm mưa dãi nắng
Chị em có mắng
Tôi cũng ngồi đây
Nó là tuồng dày
Nó cũng a dua
Ăn thì tôi vùa
Thua thì tôi chịu
(Vè bài tới)
Thanh Hóa quê ta
Khu bốn đuổi ra
Khu ba duổi vào
Đuổi sang Lào
Lào không nhận
Bực mình trở về
Lập quốc gia riêng
Thủ đô thiêng liêng
Là miền Nông Cống
Quốc ca chính thống
“Dô tá dô tà ”
Ví dầu tình bậu muốn thôi
Bậu gieo tiếng dữ cho rồi bậu ra
Bậu ra bậu lấy quan ba
Ai cầu bậu lại quét nhà nấu cơm
Nấu cơm rồi lại nấu canh
Bỏ tiêu cho ngọt, bỏ hành cho thơm
Con cá lý ngư sầu tư biếng lội
Em xa anh rồi anh trông đợi biếng ăn
Mang bộ xương cách trí, anh leo lên tháp mười từng
Trông vượt Bảy Núi, trông tuốt Nam Vang,
Trông quàng Châu Đốc, trông dọc Long Xuyên,
Trông lên Cao Lãnh, trông thẳng cánh cò bay lên Sài Gòn
Ối thôi thôi em ơi, con mắt anh mòn
Em mải mê xứ lạ, anh đâu còn thấy em!
Quê Hương, Địa Danh, Tinh Yêu Trai Gái, Tỏ Tình, Con Người,
Bến Tre dừa ngọt sông dài,
Nơi chợ Mỏ Cày có kẹo nổi danh.
Kẹo Mỏ Cày vừa thơm vừa béo,
Gái Mỏ Cày vừa khéo vừa ngoan.
Anh đây muốn hỏi thiệt nàng,
Là trai Thạnh Phú cưới nàng được chăng
Cá trê trắng nấu với rau cần,
Muốn về Kinh Xáng cho gần với em
Ðâu vui bằng xứ Kinh Cùng,
Tràm xanh củi lục anh hùng thiếu chi.
Chừng nào chiếc xáng nọ bung vành
Tàu Tây kiệt máy anh mới đành bỏ em.
Anh Ba kia hỡi anh Ba,
Đầu đội nón dứa taу bưng ba cơi trầu
Trầu nàу em chẳng ăn đâu,
Để thương để nhớ để ѕầu anh Ba,
Để em bác mẹ gả chồng хa,
Thà rằng lấу quách anh Ba cho gần!