Ơn trời mưa nắng phải thì (thời)
Nơi thì bừa cạn nơi thì (thời) cày sâu
Công ơn (Ra công) chẳng quản bao lâu
Ngày nay nước bạc, ngày sau cơm vàng
Ai ơi chớ bỏ ruộng hoang
Bao nhiêu tấc đất tấc vàng bấy nhiêu
Ông đồng ông chổi
Trôi nổi mà lên
Ba về bốn bên
Nổi lên cho chóng
Nhược bằng cửa đóng
Phá ra mà vào
Cách chuôm cách ao
Cách ba bờ rào
Cũng vào cho được
Cách sông cách nước
Cũng bước mà sang
Cách đò cách giang
Cũng sang cho lọt
Cái roi von vót
Cũng vọt cho mau
Hàng trầu hàng cau
Là hàng cô ạ
Hàng rau hàng cá
Là hàng các bà
Hàng hương hàng hoa
Để mà cúng Phật
Hàng đường hàng mật
Vợ ông sinh đẻ
Những con tốt lành
Như người trong tranh
Như người trong đối
Tôi ngồi tôi đối
Cho ông bà nghe
Vè vẻ vè ve
Bắt vè con ếch
Cổ ông xốc xếch
Như cổ ba ba
Mưa trận bằng hà
Rủ nhau đi cấy
Ông bà cấy trước
Chúng tôi cấy sau
Làm chóng cho mau
Đi về kẻo tối
Ông đồng ông chổi
Hàng kẹo mạch nha
Nào bà hàng quế
Vừa đi vừa tế
Một lũ học trò
Người cầm quạt mo
Là vợ ông Chỗi
Trôi nổi mà lên
Ba bề bốn lên
Nổi lên cho chóng
Chuông kêu trống gióng
Cũng bước vào mà
Bước lên giường cao
Thấy gà mái ấp
Bước xuống giường thấp
Thấy con rồng chầu
Bước ra đàng sau
Thấy nhà mới lợp
Trâu ông còn buộc
Ngựa ông còn cầm
Ông sống một trăm
Mười lăm tuổi lẻ
Ông giẳng ông giăng (2)
Xuống chơi với tôi
Có bầu có bạn
Có ván cơm xôi
Có nồi cơm nếp
Có nẹp bánh chưng
Có lưng hũ rượu
Có chiếu bám đu
Thằng cu xí xóa
Bắt trai bỏ giỏ
Cái đỏ ẵm em
Đi xem đánh cá
Có rá vo gạo
Có gáo múc nước
Có lược chải đầu
Có trâu cày ruộng
Có muống thả ao
Có sao trên trời
Ông Hương, ông Lý bên lương
Ông trùm bên giáo, ai thương tôi nào
Công điền cấp được một sào
Nửa đắp đường cái, nửa đào ao chung
Bốn mùa trống gịuc thùng thùng
Quan bắt nộp thuế lạ lùng tôi chưa
Ông khách hỏi mua
Nhà ta chả bán
Ông khách hỏi gạn
Nhà ta chả cho
Cắt cỏ ăn no
Theo cày đỡ mẹ
Hươ con nghé nhỏ
Lạc đàn theo chó
Lạc ngõ theo trâu
Nghe mẹ rống đâu
Đâm đầu mà nhay…?
Phủ Hoài Đức có làng Tây Mỗ
Đất phì nhiêu dân số cũng đông
Tám trăm tám tám đàn ông
Sáu trăm tám sáu mẫu đồng tốt tươi
Kiểu danh thắng lắm nơi đáng kể
Trước sóng đào sau kế ao sen
Bồ Đề, Cống Hạnh, Cầu Tiên
Đình trên lưng cá nằm nghiêng giữa làng.
Đồng cao thấy miên man gò đống
Làng tròn xoe, đất rộng của nhiều
Bán buôn thịnh nhất nghề thêu
Học hành ai cũng có điều đáng khen.
Phụ mẫu bên em sinh ra con đặng mười người
Ba trai bảy gái tốt tươi như rồng
Ba anh làm việc thầy thông
Ba chị có chồng ở dưới Bồng Miêu
Ba chị buôn bán chợ chiều
Còn mình ta với bạn dắt dìu phen ni.
Nhàn cư vi bất thiện là anh,
Có không, không có, thiên hạ cứ đồn quanh rứa hoài!
- Thế gian khẩu thuyết vô bằng,
Không mà nói có, biết mần răng đặng chừ?
Nhẫn đeo tay mọi khi ngắm nghía
Lược cài đầu thuở bé vui chơi
Ví bằng anh chửa có nơi
Thì em vượt suối vạch trời em sang.
Lòng em cũng muốn đa mang
Còn e thân phận dở dang giữa vờị
Cho nên chẳng muốn trao lời
Song tình như đã trọn đời không quên.
Tình không quên, nghĩa không quên
Ai đem chìa bạc tra lên khóa vàng?
Trách vì một nỗi lệ làng
Cho nên duyên phận nhỡ nhàng đôi tạ
Nhớ ai nhớ mãi thế này
Nhớ đêm quên ngủ nhớ ngày quên ăn.
Nhớ ai em những khóc thầm,
Hai hàng nước mắt đầm đầm như mưa.
Nhớ ai ra ngẩn vào ngơ,
Nhớ ai, ai nhớ bây giờ nhớ ai ?
Nhớ ai bổi hổi bồi hồi,
Như đứng đống lửa như ngồi đống than ?
Nhớ ai ra đứng đầu cầu? (2)
Lược thưa biếng chải, gương tàu biếng soi
Sập đá huê bỏ vắng không ai ngồi
Buồng hương bỏ vắng, mướn người quay tơ
Thương nhớ ai ra ngẩn vào ngơ
Đêm quên giấc ngủ, ngay mơ trận cười?
Đêm năm canh ngày sáu khắc chàng ơi!
Chàng cười nửa miệng, thiếp tôi vui nửa lòng
Con chim khôn ăn quả nhãn lồng
Ăn rồi nó đỗ cành hồng nó kêu
Trai thanh tân sánh với gái mĩ miều
Nhỡ chân bước xuống dưới đò
Sông sâu sào ngắn khôn dò tới nơi
Thuyền buồm gió đánh tả tơi
Một con chèo quế xa bơi sông hồ.
Trông lên hòn đá lô xô
Mặt sông lai láng bể hồ trong xanh.
Nhớ chàng lắm lắm chàng ơi
Nhớ lời chàng nói, nhớ nơi chàng về
Nhớ khi chỉ núi giao thề
Nhớ từ trú quán, nhớ về quê hương
Đêm nằm những nhớ cùng thương
Nói sao cho xiết mọi đường ái ân