Ai về Mỹ Thị thì về
Trước sông sau biển rừng kề một bên
Nước Mỹ Thị vừa trong vừa mát
Đường Mỹ Thị nhỏ cát dễ đi
Gái Mỹ Thị đẹp như bông hoa lý
Trai Mỹ Thị đẹp ý siêng
Tổ cha thằng bố cu gồ
Làm cho tao phải dọn đồ xuống ao
Giường thờ thì ngâm xuống ao
Lại bắt ông vải chui vào bụi năn
Vợ chồng nói chuyện thì thầm
Đêm ngày cắp bị ra nằm cồn Me
Nằm thì lắng tai mà nghe
Nó đang đốt ở ngoài nghè Phú Vinh
Súng thì nó bắn ình ình
Mẹ con giật mình lại phải chạy xa
Sớm mai nó đốt Mỹ Đà
Cửa nhà tan nát, vại cà sạch không
Bấy giờ vợ mới biểu chồng
“Thôi thôi ta phải dốc lòng xin đi”
Chồng thì nó bắt cu li
Vợ thì mặt bủng da chì mà lo
Chẳng qua đến lúc mạt đồ
Nước Nam có đám sao cờ mọc ra
Triều đình bảy vía còn ba
Quân Tây vừa dọa đái ra đầy quần
Cho nên mới khổ đến dân
Tổ tiên cũng bị muôn phần lao đao.
(Vè chửi Pháp và vua quan)
Quê em xanh ngắt trùng dương
Ghe thuyền dưới bến trên đường người qua
Quê anh Đại Lộc Ô Da
Nước reo dòng suối chảy qua Thu Bồn
Quê nhà thổ sản lòn bon
Trước Hà Trung Đạo núi non điệp trùng.
Đất phì nhiêu lúa dư dùng
Ai về Quảng Huế nhớ vùng bắp dâu,
Ngược dòng lên chợ Bến Dầu
Ai lên Trung Phước đến đầu Đèo Le
Chiều chiều gió cuốn mây che
Ai lên miền ngược ai về miền xuôi
Xa xa hơi bốc mây mù
Nhìn ao nước nóng quản gì trời đông
Nhìn về quê bạn xa trông
Bầy chim cất cánh qua sông Rù Rì
Mỏ vàng ở tại Minh Huy
Một nguồn lợi lớn kém gì Bồng Miêu
Cây Trâm Trà Lý Bà Bầu
Qua cầu ông Bộ đến đầu An Tân
Thanh bình trở lại muôn phần
Dập dìu lữ khách kẻ gần người xa.
Mênh mông cửa biển An Hoà
Buồm giương hai cánh cửa nhà hai nơi
Nước xanh xanh tận chân trời
Ghe thuyền tấp nập ngoài vời xa xa
Ăn dừa xanh nhớ Kỳ Hà
Ai qua Phú Thọ nhớ khoai sắn mì.
Duy Xuyên ai đã từng đi
Qua đèo Đá Mài non kỳ Vọng Phu
Nơi đây phong cảnh mỹ miều
Hòn Bằng đá dựng gió chiều rung rinh
Ai từng thăm đập Vĩnh Trinh
Núi xa kẽ đá gợi tình ta thương.
Xuyên Thanh lắm mía nhiều đường
Chợ Chùa là tiếng kho lương bánh dầu
Lụa tơ Trà Kiệu Mã Châu
Đã từng có tiếng từ lâu chắc bền
Ai về Bàn Thạch chớ quên
Êm lưng đẹp mắt nhờ nền chiếu bông
Thăng Bình cát rộng mênh mông
Chăn nuôi heo vịt được đông lại nhiều
Khoai lang Trà Đõa Bình Triều
Bột thơm có tiếng lại nhiều người mua
Đây miền duyên hải thớt thưa,
Chuyên nghề chài lưới cày bừa sinh nhai
Ai về Chợ Được sông dài
Tôm nò thổ sản chươm gai cũng nghề
Nơi đây có lá đồng quê
Ngọc Khô Cẩm Lũ tứ bề cát chay
Hà Lam nay thật vui thay
Buôn lên bán xuống ngày ngày xôn xao
Bình Tuy, Bình Quảng, Bình Đào
Trồng khoai cấy lúa khác nào quê tôi
Hương An cát trắng gò bồi
Có nơi lõm xuống có đồi nhô lên.
Ai say thuốc lá Bến Đền
Ai ưa mùi rượu thơm nồng Bảo An
Ai về đến đất Điện Bàn,
Thuyền xuôi về bến Hội An dập dìu
Kỳ Lam đường mía cũng nhiều
Mùi thơm phảng phất gió chiều bay xa
Nơi đây bắp rẫy dâu nà
Ươm tơ dệt lụa cũng là từ lâu
Ai về đến đất Thanh Châu
Trùng trùng một dãy nhuộm màu thanh thanh.
Mùi thơm Trà Quế rau hành
Đoàn xe vận tải đoàn mành thiếu chi
Ai về Hà Quảng Hà My
Cá tươi nước mắm thiếu gì bạn ơi
Hòn Chàm còn đứng chơi vơi
Nước xao Cửa Đại sóng dồi Hòn Nghê
Chạnh lòng nhớ cảnh nhớ quê,
Nhớ nguồn nhớ biển nhớ về nơi đâu?
Ăn rau muống nhớ Sông Cầu
Ăn dầu phụng nhớ bàu Minh Đương
Nhớ mùi thuốc rẫy Thanh Trường
Ai từng ăn bún nhớ làng Cẩm Sa
Hoà Vang chung một quê nhà
Ai ra ngoài Trẹm Sơn Chà không mê
Cá chuồn nhiều nhất Thanh Khê 6
Tân Lưu quê bạn cũng nghề biển Đông
Ai về Quảng Cái sang sông
Viếng chùa Non Nước tiên bồng bạn ơi
Bâng khuâng nhớ cảnh nhớ người
Nhớ nơi kỳ ngộ vội dời chân vô
Tiếng đồn nước mắm Nam Ô
Nơi đây mực ép cá khô cũng nhiều
Dân tình quê bạn cũng nghèo
Qua truông rồi lại xuống đèo Hải Vân
Ai từng dời gót Hà Thân
Ghé lên Chợ Huyện bước sang Chợ Cồn
Nơi đây Cẩm Lệ tiếng đồn
Mùi thơm thuốc lá đất còn ngàn muôn
Em về cày cấy bán buôn
Anh lo máy nước cho mau kịp mùa
Chị lo buôn bán hơn thua
Lúa khoai, mắm muối bốn mùa cho cân
Em về học tập chuyên cần
Nước nhà phồn thịnh nhân dân phú cường
Nông thôn thành thị an khương
Trên nguồn dưới biển có nguồn bán buôn
Ai về nhắn với bạn nguồn
Mít non gởi xuống cá chuồn gởi lên
Ai về dưới biển chớ quên
Cá tươi nước mắm gửi lên Hiệp Hòa…
Cho em hỏi anh:
Chữ chi là chữ chôn xuống đất?
Chữ chi là chữ cất lên cao?
Chữ chi nặng không ai na nổi?
Chữ chi mà gió thổi không bay?
Trai nam nhi, anh đà đối đặng, miếng trầu cay cho chàng
- Này hỡi em ơi,
Chữ tử là chữ chôn xuống đất,
Hai chữ nhân nghĩa anh cất lên cao,
Hai chữ nhờ thường phương tha không nổi,
Chữ tình chữ hiếu gió thời không bay.
Trai nam nhi, anh đà đối đặng, miếng trầu cay đâu nào?
Muốn về đất biển ăn cua,
So đi tính lại cũng thua Nam Bình (1)
Nam Bình nhiều mía, nhiều đường,
Nhiều khoai môn ấp đầy sàng dễ bưng.
Lại thêm ba bó rau vừng,
Có thêm bông súng... anh đừng bỏ em.
Cậu lính là cậu lính ơi
Tôi thương cậu lắm nắng nôi thương hàn
Lính này, có vua có quan
Nào ai bắt lính cho chàng phải đi
Trời ơi sinh giặc mà chi
Nay trẫy kim thì mai trẫy kim ngân
Lấy nhau chưa kịp ái ân
Chưa xe kim chỉ Tấn Tần như xưa
Trầu lộc em phong lá dừa
Chàng trẩy mười bốn em đưa hôm rằm
Rủ nhau ra chợ Quỳnh Lâm
Vai đỡ gánh nặng hỏi thăm tin chồng
Xót xa như muối bóp lòng
Nửa muốn theo chồng nửa bận con thơ
Ru con con ngủ cho lâu
Để mẹ đi cấy ruộng sâu lâu về
Ru con con ngủ cho mê
Mẹ còn lo chuyện lê thê kéo cày
Ru con con ngủ cho say
Mẹ còn vất vả chân tay ngoài đồng
Ru con con ngủ cho nồng
Mẹ còn nhổ mạ trả công cho người
Em thì canh cửi việc nhà
Nuôi anh ăn học đăng khoa bảng vàng
Trước là vinh hiển tổ đường
Bõ công đèn sách lưu hương con nhà
Rước vinh quy về nhà bái tổ
Ngả trâu bò làm lễ tế vua
Họ hàng ăn uống say sưa
Hàng Tổng hàng Huyện mừng cho ông Nghè
Nghé hành nghé hẹ (2)
Có khôn theo mẹ
Có khéo theo đàn
Chớ có chạy quàng
Có ngày lạc mẹ
Việc nhẹ phần con
Kéo nỉ kéo non
Kéo đến quanh tròn
Mẹ con ta nghỉ
Ngày sáu khắc ta mơ màng gối phụng
Đêm năm canh ta tựa chốn màn loan
Chiều chiều ra sá ra đàng
Thấy bóng cây bóng cỏ tưởng nàng xuống lên
Buồn tình ngó trật vô phên thấy bạn đứng trong phên
Ngó vô đèn thấy bạn đứng bên ngọn đèn
Ngó lên trời thây bạn đứng giữa trăng
Ngó về dưới biển chớp giăng màu hồng
Ngó xuống sông thấy bạn đứng dưới sông
Soi gương thấy bạn đứng lồng trong gương
Buồn tình ngó trật ra vườn
Cây xanh ngắt ngắt tôi tưởng.nàng xinh xinh
Sách có câu hoa mật ru tình
Lòng ưu tư huyễn hoặc hai con mắt mình ngó sai.
Con vịt nó kêu "cặp cặp" (2)
Nó kêu không hồi không chặp
Nó kêu khắp cả dòng sông
Nó kêu đào hoa giang thượng tương chiếu hồng
Nguyện làm sao đó vợ đây chồng xứng đôi
Đành rằng nước chảy bèo trôi
Tuy rằng kêu cặp nhưng mồ côi có một mình.
Làm ruộng mất mùa
Đi câu chẳng được một khoen mồi trùn
Xin cho thả xuống mi ăn
Tao kéo mi kéo thẳng băng như dây đờn
Kéo rồi tài trí đứa mô hơn
Xin cho khỏi lỗ thử mi trơn chừng nào?
Con ác là nó nằm đầu hè
Nó kêu tréo que tréo quảy,
Em có chồng như bụi trảy còn non
Nhìn em rồi lại nhìn con
Có chồng lâu lắc, sao nói còn như xưa?
Lẽ nào nẫu để như xưa
Ngoi nam còn ướt đất, huống chi mưa tháng mười?
Cây tam thất trồng ba bảy chậu,
Pháo nhất thiên đốt một ngàn phong;
Trai nam nhơn mà đối đặng,
thiếp xin kết nghĩa vợ chồng trăm năm?
- Tay anh cầm cây đàn thập lục, gảy mười sáu bản,
Nọ ngũ môn năm cửa mở rồi,
Trai nam nhơn xin hỏi: Câu trả lời có xứng không?