Lạy trời cho cả gió lên
Cho manh chiếu rách trải trên sập vàng
Lạy trời cho cả gió luôn
Hoa gạo rụng xuống chui luồn cỏ may
Lạy trời gió lớn rung cây
Hoa gạo rụng xuống cỏ may xỏ vào
Lạy trời cho đến tháng ba
Được trận mưa lớn ta ra ngồi ngoài,
Ngồi ngoài, rộng rãi thảnh thơi
Phòng khi mưa gió ở ngoài kiếm ăn
Trước kia ta vẫn tu thân,
Ta tu chẳng được vì thân ta hèn
Ta gặp thằng bé đen đen
Nó đứng nó nhìn nó chẳng nói chi
Ta gặp thằng bé đen xì
Tay cầm cái giỏ tay thì cần câu
Nó có chiếc nón đội đầu
Khăn vuông bịt tóc ra mầu xinh thay
Nó có cái quạt cầm tay
Nó có ống nứa bỏ đầy ngóe con
Nó có chiếc cán thon thon
Có cột sợi chỉ mầu son và dài
Éch tôi mới ngậm chửa nhai
Nó giật một cái làm sai quai hàm
Mẹ ơi lấy thuốc cho con
Làng ta phong cảnh hữu tình
Dân cư đông đúc như hình con long
Nhờ trời hạ kế sang đông
Làm nghề cày cấy, vun trồng tốt tươi
Vụ năm cho đến vụ mười
Trong làng già trẻ, gái, trai đua nghề
Mặt trời lặn mới ra về
Ngày ngày, tháng tháng, nghiệp nghề truân chuyên!
Dưới dân tráng trên quan viên
Công binh giữ mực, cầm quyền thẳng ngay
Bao giờ gặp hội chẳng may
Khi trời hạn hán, khi đây mưa dầm
Khi trời gió bão ầm ầm
Đồng ruộng thóc lúa, mười phần được ba
Lấy gì cung ứng can qua
Lấy gì lo việc trong nhà cho đương
Lấy gì sưu thuế phép thường
Lấy gì hỗ trợ cho đường làm ăn
Trời làm khổ cực hại dân
Vì mùa mất mát trăm đương lao đao!
Lang thang một dãy sáu cô
Cưới cô chính giữa mích lòng năm cô
Phải chi tôi có lúa bồ
Tôi ra tôi cưới sáu cô một lần
Cô hai mua tảo bán tần
Cô ba xách nước dưỡng nuôi mẹ già
Cô tư dọn dẹp trong nhà
Cô năm phân nước pha trà uống chung
Cô sáu trải chiếu giăng mùng
Cô bảy là nghĩa tình chung với mình
Cô bảy phân hết sự tình
Trai năm thê bảy thiếp vợ của mình rất đông.
Làng tôi công nghệ đâu bằng
Là làng Triều Khúc ở gần Thanh Xuân
Quai thao tết khéo vô ngần
Là nghề của Vũ sứ thần dạy cho
Tóc rối, lông vịt, mã cò
Bán ra ngoại quốc cũng to mối lời
Khăn san kiểu lối tân thời
Tua cờ nhà đạo, nhà binh
Bán ra Hà Nội, Huế, Vinh, Sài Gòn
Chân chỉ hạt bột y môn
Chỉ tơ, chỉ gốc, lại còn chỉ thêu
Dây đàn, dây rút thật nhiều
Chỉ quả chữ thọ có điều tinh thông
Khéo thay những dải kim tòng
Được bằng thưởng nhất Hà Đông bảo tàng
Phu-la, tơ lụa, đăng ten,
Tiêu thụ các xứ bán buôn thật nhiều
Buồng chơi dùng đệm lông cừu
Hỏi thăm Triều Khúc có nhiều tài hoa
Thắng đai ngựa, chổi lông gà
Thắt lưng, khăn mặt người ta thường dùng
Len đan mũ trẻ ít công
“Tích-cô” dệt máy dùng trong mùa hè
Hoa bằng lông vịt mới kỳ
Giỏ đựng ấm tích bằng tre khéo làm
Nghề kẹo mạ, thợ kim hoàn
Nghề nào cũng giỏi khôn ngoan ai tày
Quai túi dết, sợi giày tây
Vẽ tranh sơn thủy dùng bày phòng chơi
Hơn ba mươi nghệ tân thời
Sĩ, nông, công, cổ mọi người đều hay
Nghề nào cũng khéo chân tay
Nhất thân vinh hiển buổi này cạnh tranh
Đơ thao Triều Khúc rành rành
Tiếng khen công nghệ nổi danh Bắc Kỳ.
Làng tôi nhỏ bé xinh xinh
Chung quanh có lũy tre xanh rườm rà,
Trong làng san sát nóc nhà,
Đình làng lợp ngói có vài cây cau,
Chùa làng rêu phủ mái nâu
Dân làng thờ cúng để cầu bình an
Làng Vạc ăn cỗ ông Nghè
Làng Vận, làng Chè kéo đá ông Ðăng
Lao động là vinh quang
Lang thang là chết đói
Hay nói thì ở tù !
Lù khù thì đi kinh tế mới !
Lạng vàng em vứt qua sông
Lạng vàng chẳng tiếc tiếc công đợi chờ.
Chờ anh chờ ngẩn chờ ngơ
Chờ hết mùa mận mùa mơ mùa đào.
Ai làm cái số anh cao
Cái duyên em xấu, má đào em phai?
- Má đào nay ở tay ai?
Ế anh chuộc lại khỏi phai má đào
Lăng xăng như bướm lượn ngoài rào
Nồi ươm mất mối nhộng nhào trong bung
Miệng thế gian đồn đại lung tung
Ôm lòng chịu thảm cho cùng năm ni
Giả đò như đứa vô tri
Để lên ngõ bạn đôi khi kẻo buồn
Bạn thương ta thì chịu khó thương luôn
Để làm chi kẻ biển người nguồn cho xa
Cuốc lẻ đôi còn khóc còn la
Huống chi tình chàng nghĩa thiếp không phân qua đôi lời.