Đất Quảng Nam chưa mưa đà thấm (11)
Rượu hồng đào chưa nhấm đà say
Anh tới đây cất nón vòng tay
Em hỏi ba quân thiên hạ có ai
Công trượng nghĩa dày như anh?
Đất Quảng Nam chưa mưa đà thấm (3)
Rượu hồng đào chưa nhấm đà say
Đó đây chưa mấy lăm ngày
Đó đem dạ thảm đây dày lòng thương
Chiều chiều ra đứng nẻo đường
Xin cho gặp mặt người thương trao lời.
Đất Quảng Nam chưa mưa đà thấm (7)
Rượu hồng đào chưa nhấm đà say.
Lòng ta như chén rượu cay
Lời thề nhớ chén rượu này bạn ơi
Câu hò từ thuở xa xôi
Bao năm còn vọng đậm lời nước non.
Đá mòn, nhưng dạ chẳng mòn,
Tình dân nghĩa nước một lòng sắt non.
Đẹp gì súng giặc anh mang,
Mà đi đốt phá xóm làng hồi anh ?
Gia Đình,Vợ Chồng,Tinh Yêu Trai Gái,Hiếu Thảo,Từ Chối,
Em ra lấy chồng mà kiếm chút con trai
Kẻo một mai măng già tre rụi lấy ai bạn cùng?
- Em ra lấy chồng chừ được chừ, mai được mai
Sợ mai tê mẹ yếu cha già, bát cơm ai đỡ, chén trà ai bưng?
Con bò vàng ăn hòn núi bạc,
Anh chàng hương núp bóng cây đèn
Trai nam nhơn chàng đối được,
Thiếp để tiếng khen muôn đời?
- Con ve ve kêu hòn núi Chén,
Dây bát bát leo núi Ngự Bình;
Trai nam nhơn đã đối được,
Thiếp phải gá nghĩa chung tình với anh
Con dê già xuống phá Đồng Dương
Voi đi dốc tượng con rùa trường đá quy
Tre lồ Ô quạ đậu li bì
Ngó về dưới biển con tôm đi chật hà
Mấy lời bạn hỏi cùng ta
Đây ta đối đặng khay xa cừ ai dâng
Tui lên trên chùa
Thấy bốn kiểng chùa chạm bốn con giao
Hai con giao lá hai tòa hoa sen
Bốn kiểng chùa chạm bốn lồng đèn
Hai lồng đèn sáp hai lồng đèn quay tơ
Bốn kiểng chùa chạm bốn bài thơ
Hai bài thơ phú hai bài thơ ngâm
Bốn kiểng chùa chạm bốn con rồng
Hai con rồng lộn hai rồng lên mây
Chùa này sao vắng ông thầy
Vắng hòn đá tảng vắng cây ngô đồng
Chùa này quay trở về sông
Đá tảng cũng ngã ngô đồng cũng xiêu
Nhớ thương ai trông ngóng đến chiều.
Bạn hẹn với ta mồng bốn tháng giêng (2)
Tháng hai khoai sắn liên thiên
Ta cam tâm nhớ bạn còn phiền về tháng ba
Tháng ba anh mắc dọn dẹp việc nhà
Lo gặt lo hái nên không qua thăm nường
Tháng tư mắc lo việc lý hương
Mắc lo tạ tế chay trường công ngân
Tháng năm em lo việc trăm phần
Lo sạ lo cấy gánh phân đi cày
Tháng sáu anh nghĩ đã thậm gay
Mắc lo dựng xe đạp nước không ngày nào ở không
Tháng bảy thiên não địa nùng
Ngày cơ tháng thiết anh sợ em bậu có chồng chớ phải chơi
No cơm ấm áo anh nhớ mấy lời nữ nhi ,
Là lúc nhà trói buộc không cho anh đi anh phiền
Tháng chín nước chảy khỏa biên
Mưa to gió lớn anh sợ chiếc thuyền không bơi
Tháng mười chân rảnh tay rời
Đêm nằm nhớ bạn ngày thời trông mong
Y nguyên mười hai tháng trong lòng anh còn thương
Tháng mười một hết ngõ hết đường
Chàng đau liệt giường liệt chiếu ở thuyền quyên
Một năm mười hai tháng em bậu ơi
Mong có ngày nào rảnh em bậu ngồi trách qua
Thiếp đưa chàng một nắm bắp rang
Chàng về kiếm nơi mô tỉa được thiếp theo chàng về không
- Em chết ba năm sống dậy đi lấy chồng
Bắp rang anh tỉa mọc tràn đồng cho coi.
Hội xuân này quyết chiếm ngôi đầu
Một dây phong nguyệt dưới nơi đình tiền
Trước xin chào các sĩ hiền
Sau chào thục nữ thuyền quyên các nàng
- Ngộ kỳ phong vũ bá niên xuân
Bạn chào ai không biết tôi cũng dâng lời chào
Nay mừng loan phụng đằng giao
Ngọc lành đến giá bạn trao duyên hài.
Trăng trên trời có khi tròn khi khuyết
Người ở đời có khi thinh khi suy
Khi ngồi buồng ngói khi đi dưới bùn
Khi thì bát sứ đũa mun
Khi thì bát sứt đũa cùn cũng ăn.
Về làm dâu bên nhà chàng
Có khôn thì khôn cho người ta vái
Có dại thì dại cho người ta thương
Lấy câu tánh hạnh làm cương
Biểu đừng có thấy bà gia thương mà nhầm
Biểu đừng ỷ thế hơi chồng
Hành hạ đầy tớ lường công kẻ mần
Biểu đừng cậy thế hương lân
Ra đi mắng nhiếc rần rần chửi la
Biểu đừng dại chợ khôn nhà
Ngồi lê đôi mách người ta họ tự tình.
Xưa nay tôi có bụng trông
Khởi đàng xe lửa nhắn công ra làm
Thằng cai nó lại ăn tham
Ăn hết một cắc bạc một đồng tiền xu
Ba hoa dưới gốc trên dù
Đứa khôn nói điếm đứa ngu thưa thầy
Tới chừng lãnh bạc của Tây
Say sưa lỗ miệng lũ này nó ăn
Tôi lết từng xe lửa tôi phải đi giăng
Thân tôi làm mướn phải lăn xuống bùn
Đêm tôi nằm lót một tấm tranh cùn
Tối nằm quá lạnh tôi run hì hì
Trông cho gà gáy xách cuốc cùng ky
Ra làm đất thước không quản gì sớm trưa
Bây giờ tiền bạc nó không đưa
Để cu li nhịn đói thảm chưa bớ trời
Một lớp vốn năm bảy lớp lời
Kẻ buôn gốc người buôn ngọn,
Kẻ buôn mai người buôn chiều
Thầy nào cũng có bụng điêu
Tiền bạc có ít ăn tiêu cho nhiều
Tức mình qua Sứ tôi kêu
Hỏi thăm nhà nước có bao nhiêu thước đường?
Nguyệt tàn niên chung cảm thấy lòng mình man mác
Cùng nhau đạm bạc nâng chén tất niên
Chúng ta là khách đồng thuyền
Chờ khi thuận buồm xuôi gió trở lại miền Hội An.
Bạn ở làm sao cho trọn chữ thảo ngay
Nghĩa như Xuân Nương l thuở trước, đi ăn mày nuôi cha
Bạn ở làm sao cho đúng chữ thảo ba
Nghĩa như Thoại Khanh thuở trước,
Dắt bà gia đi tìm chồng
Bạn ở làm sao cho đẹp chữ đạo đồng
Đắng cay cũng đừng thở mặn nồng cũng đừng than
Trăm năm son sắt đá vàng
Đói no thiếp chịu giàu sang chàng nhờ.
Vòng chỉ đỏ chưa trao đã đứt
Sự ân tình chưa hiệp đã ly
Thiếp chờ chàng ba bốn con trăng ni
Cớ sao nông nổi mỗi nơi mỗi đàng
Phải chi mình thiếp mình chàng
Không ăn khó chịu thế gian tiếng đồn
Thiếp nguyện cùng chàng nhất lý tư ngôn
Nói chơi với bạn như diều trên dây
Chàng ơi phân giải cho em khuây
Bổn phận em chừ không ăn ở chi đặng nhiều ngày
Bổn phận em chừ khác thể như chim bay
Khi ni ở Quảng mai đây Sài Thành
Xa làm chi xa đoạn xa đành
Chốn quê hương chàng dời gót mỏm gành thiếp lui
Xa nhau nước mắt sụt sùi
Khăn xéo lau chẳng ráo vạt áo chùi chẳng khô
Đau tấm lòng chàng biết chừng mô
Thiếp về Cửa Đại biết mô chàng tìm
Phải chi có cánh như chim
Nào ai sớm oán chiều hiềm cũng không
Dốc lòng đợi bạn cho mãn mùa đông
Thiếp có lòng thiếp đợi chàng có công chàng chờ!
Xưa rày cách phượng trở loan
Đêm nằm nghe tiếng chim ngàn trở canh
Nghe con ve kêu năn nỉ trên cành
Nghe con vượn hú bên gành lệ tuôn
Năm canh trường nghe những tiếng buồn
Nghe đồng hồ luân chuyển nghe tiếng chuông trên chùa
2 Bích: Vách tường, côn trùng kêu quanh bốn vách tường, ý nói kêu quanh nhà cà bốn mùa.
Quý chi một quan một quào
Rúc qua rúc lại cái rào tan hoang
- Bù chao chẳng phải bù chao
Chàng ràng không phải chàng ràng
Con chim ni khôn toan khó liệu
Có người ở tận thân thích điểu tuu mới hỏi thăm
Ờ ờ nghĩ lại mà nhằm
Chim ni cắn cặc mọi năm trên giàn
Phá bầu phá bí tan hoang
Bữa ni ngộ gặp tau bắn càn mũi tên.
Anh đi ruột nghé quấn lưng
Muối rang một ống tiêu gừng nửa cân
Trèo non vượt suối bao lần
Nắng dang mấy bận mưa dầm mấy phen
Anh đi tiếp vận Tây Nguyên
Gót mòn vai nặng đường quen quản gì.
Xa ngãi nhơn ai tâm hồn chẳng xao xuyến
Nhớ chừng nào chết điếng lá gan
Ân tình nay đã dở dang
Nửa chừng người lại phũ phàng làm ri
Ân tình nay đã chia ly
Thình lình kẻ ở người đi hai đường
Chữ tình bạc tựa thu sương
Đau lòng chua xót trong lòng ngọt ngon
Đắng cay như ngậm quả bồ hòn
Tâm tư mộng tưởng héo mòn quả tim
Tui vẫn tưởng tui cùng người giữ trọn yêu thương
Nào hay đen bạc như chim kia sổ lồng
Trách thay tạo hóa bất công
Cầu Ô kẻ đợi sông Ngân người chờ
Ruột tằm bối rối như tơ
Tui tưởng tui cùng ai thủy chung như nhứt
Nay bây chừ phải chịu lỡ đôi
Phụ tình chi rứa bớ người ơi
Không nhớ câu thệ hải chẳng nhớ lời sơn minh
Bạc chi bạc rứa ớ người tình
Làm như Hậu Thị với Mai Sinh phải lạc lìa.