Con ác là nó nằm đầu hè
Nó kêu tréo que tréo quảy,
Em có chồng như bụi trảy còn non
Nhìn em rồi lại nhìn con
Có chồng lâu lắc, sao nói còn như xưa?
Lẽ nào nẫu để như xưa
Ngoi nam còn ướt đất, huống chi mưa tháng mười?
Làm ruộng mất mùa
Đi câu chẳng được một khoen mồi trùn
Xin cho thả xuống mi ăn
Tao kéo mi kéo thẳng băng như dây đờn
Kéo rồi tài trí đứa mô hơn
Xin cho khỏi lỗ thử mi trơn chừng nào?
Con vịt nó kêu "cặp cặp" (2)
Nó kêu không hồi không chặp
Nó kêu khắp cả dòng sông
Nó kêu đào hoa giang thượng tương chiếu hồng
Nguyện làm sao đó vợ đây chồng xứng đôi
Đành rằng nước chảy bèo trôi
Tuy rằng kêu cặp nhưng mồ côi có một mình.
Ngày sáu khắc ta mơ màng gối phụng
Đêm năm canh ta tựa chốn màn loan
Chiều chiều ra sá ra đàng
Thấy bóng cây bóng cỏ tưởng nàng xuống lên
Buồn tình ngó trật vô phên thấy bạn đứng trong phên
Ngó vô đèn thấy bạn đứng bên ngọn đèn
Ngó lên trời thây bạn đứng giữa trăng
Ngó về dưới biển chớp giăng màu hồng
Ngó xuống sông thấy bạn đứng dưới sông
Soi gương thấy bạn đứng lồng trong gương
Buồn tình ngó trật ra vườn
Cây xanh ngắt ngắt tôi tưởng.nàng xinh xinh
Sách có câu hoa mật ru tình
Lòng ưu tư huyễn hoặc hai con mắt mình ngó sai.
Nghé hành nghé hẹ (2)
Có khôn theo mẹ
Có khéo theo đàn
Chớ có chạy quàng
Có ngày lạc mẹ
Việc nhẹ phần con
Kéo nỉ kéo non
Kéo đến quanh tròn
Mẹ con ta nghỉ
Em thì canh cửi việc nhà
Nuôi anh ăn học đăng khoa bảng vàng
Trước là vinh hiển tổ đường
Bõ công đèn sách lưu hương con nhà
Rước vinh quy về nhà bái tổ
Ngả trâu bò làm lễ tế vua
Họ hàng ăn uống say sưa
Hàng Tổng hàng Huyện mừng cho ông Nghè
Ru con con ngủ cho lâu
Để mẹ đi cấy ruộng sâu lâu về
Ru con con ngủ cho mê
Mẹ còn lo chuyện lê thê kéo cày
Ru con con ngủ cho say
Mẹ còn vất vả chân tay ngoài đồng
Ru con con ngủ cho nồng
Mẹ còn nhổ mạ trả công cho người
Cậu lính là cậu lính ơi
Tôi thương cậu lắm nắng nôi thương hàn
Lính này, có vua có quan
Nào ai bắt lính cho chàng phải đi
Trời ơi sinh giặc mà chi
Nay trẫy kim thì mai trẫy kim ngân
Lấy nhau chưa kịp ái ân
Chưa xe kim chỉ Tấn Tần như xưa
Trầu lộc em phong lá dừa
Chàng trẩy mười bốn em đưa hôm rằm
Rủ nhau ra chợ Quỳnh Lâm
Vai đỡ gánh nặng hỏi thăm tin chồng
Xót xa như muối bóp lòng
Nửa muốn theo chồng nửa bận con thơ
Muốn về đất biển ăn cua,
So đi tính lại cũng thua Nam Bình (1)
Nam Bình nhiều mía, nhiều đường,
Nhiều khoai môn ấp đầy sàng dễ bưng.
Lại thêm ba bó rau vừng,
Có thêm bông súng... anh đừng bỏ em.
Cho em hỏi anh:
Chữ chi là chữ chôn xuống đất?
Chữ chi là chữ cất lên cao?
Chữ chi nặng không ai na nổi?
Chữ chi mà gió thổi không bay?
Trai nam nhi, anh đà đối đặng, miếng trầu cay cho chàng
- Này hỡi em ơi,
Chữ tử là chữ chôn xuống đất,
Hai chữ nhân nghĩa anh cất lên cao,
Hai chữ nhờ thường phương tha không nổi,
Chữ tình chữ hiếu gió thời không bay.
Trai nam nhi, anh đà đối đặng, miếng trầu cay đâu nào?
Quê em xanh ngắt trùng dương
Ghe thuyền dưới bến trên đường người qua
Quê anh Đại Lộc Ô Da
Nước reo dòng suối chảy qua Thu Bồn
Quê nhà thổ sản lòn bon
Trước Hà Trung Đạo núi non điệp trùng.
Đất phì nhiêu lúa dư dùng
Ai về Quảng Huế nhớ vùng bắp dâu,
Ngược dòng lên chợ Bến Dầu
Ai lên Trung Phước đến đầu Đèo Le
Chiều chiều gió cuốn mây che
Ai lên miền ngược ai về miền xuôi
Xa xa hơi bốc mây mù
Nhìn ao nước nóng quản gì trời đông
Nhìn về quê bạn xa trông
Bầy chim cất cánh qua sông Rù Rì
Mỏ vàng ở tại Minh Huy
Một nguồn lợi lớn kém gì Bồng Miêu
Cây Trâm Trà Lý Bà Bầu
Qua cầu ông Bộ đến đầu An Tân
Thanh bình trở lại muôn phần
Dập dìu lữ khách kẻ gần người xa.
Mênh mông cửa biển An Hoà
Buồm giương hai cánh cửa nhà hai nơi
Nước xanh xanh tận chân trời
Ghe thuyền tấp nập ngoài vời xa xa
Ăn dừa xanh nhớ Kỳ Hà
Ai qua Phú Thọ nhớ khoai sắn mì.
Duy Xuyên ai đã từng đi
Qua đèo Đá Mài non kỳ Vọng Phu
Nơi đây phong cảnh mỹ miều
Hòn Bằng đá dựng gió chiều rung rinh
Ai từng thăm đập Vĩnh Trinh
Núi xa kẽ đá gợi tình ta thương.
Xuyên Thanh lắm mía nhiều đường
Chợ Chùa là tiếng kho lương bánh dầu
Lụa tơ Trà Kiệu Mã Châu
Đã từng có tiếng từ lâu chắc bền
Ai về Bàn Thạch chớ quên
Êm lưng đẹp mắt nhờ nền chiếu bông
Thăng Bình cát rộng mênh mông
Chăn nuôi heo vịt được đông lại nhiều
Khoai lang Trà Đõa Bình Triều
Bột thơm có tiếng lại nhiều người mua
Đây miền duyên hải thớt thưa,
Chuyên nghề chài lưới cày bừa sinh nhai
Ai về Chợ Được sông dài
Tôm nò thổ sản chươm gai cũng nghề
Nơi đây có lá đồng quê
Ngọc Khô Cẩm Lũ tứ bề cát chay
Hà Lam nay thật vui thay
Buôn lên bán xuống ngày ngày xôn xao
Bình Tuy, Bình Quảng, Bình Đào
Trồng khoai cấy lúa khác nào quê tôi
Hương An cát trắng gò bồi
Có nơi lõm xuống có đồi nhô lên.
Ai say thuốc lá Bến Đền
Ai ưa mùi rượu thơm nồng Bảo An
Ai về đến đất Điện Bàn,
Thuyền xuôi về bến Hội An dập dìu
Kỳ Lam đường mía cũng nhiều
Mùi thơm phảng phất gió chiều bay xa
Nơi đây bắp rẫy dâu nà
Ươm tơ dệt lụa cũng là từ lâu
Ai về đến đất Thanh Châu
Trùng trùng một dãy nhuộm màu thanh thanh.
Mùi thơm Trà Quế rau hành
Đoàn xe vận tải đoàn mành thiếu chi
Ai về Hà Quảng Hà My
Cá tươi nước mắm thiếu gì bạn ơi
Hòn Chàm còn đứng chơi vơi
Nước xao Cửa Đại sóng dồi Hòn Nghê
Chạnh lòng nhớ cảnh nhớ quê,
Nhớ nguồn nhớ biển nhớ về nơi đâu?
Ăn rau muống nhớ Sông Cầu
Ăn dầu phụng nhớ bàu Minh Đương
Nhớ mùi thuốc rẫy Thanh Trường
Ai từng ăn bún nhớ làng Cẩm Sa
Hoà Vang chung một quê nhà
Ai ra ngoài Trẹm Sơn Chà không mê
Cá chuồn nhiều nhất Thanh Khê 6
Tân Lưu quê bạn cũng nghề biển Đông
Ai về Quảng Cái sang sông
Viếng chùa Non Nước tiên bồng bạn ơi
Bâng khuâng nhớ cảnh nhớ người
Nhớ nơi kỳ ngộ vội dời chân vô
Tiếng đồn nước mắm Nam Ô
Nơi đây mực ép cá khô cũng nhiều
Dân tình quê bạn cũng nghèo
Qua truông rồi lại xuống đèo Hải Vân
Ai từng dời gót Hà Thân
Ghé lên Chợ Huyện bước sang Chợ Cồn
Nơi đây Cẩm Lệ tiếng đồn
Mùi thơm thuốc lá đất còn ngàn muôn
Em về cày cấy bán buôn
Anh lo máy nước cho mau kịp mùa
Chị lo buôn bán hơn thua
Lúa khoai, mắm muối bốn mùa cho cân
Em về học tập chuyên cần
Nước nhà phồn thịnh nhân dân phú cường
Nông thôn thành thị an khương
Trên nguồn dưới biển có nguồn bán buôn
Ai về nhắn với bạn nguồn
Mít non gởi xuống cá chuồn gởi lên
Ai về dưới biển chớ quên
Cá tươi nước mắm gửi lên Hiệp Hòa…
Tổ cha thằng bố cu gồ
Làm cho tao phải dọn đồ xuống ao
Giường thờ thì ngâm xuống ao
Lại bắt ông vải chui vào bụi năn
Vợ chồng nói chuyện thì thầm
Đêm ngày cắp bị ra nằm cồn Me
Nằm thì lắng tai mà nghe
Nó đang đốt ở ngoài nghè Phú Vinh
Súng thì nó bắn ình ình
Mẹ con giật mình lại phải chạy xa
Sớm mai nó đốt Mỹ Đà
Cửa nhà tan nát, vại cà sạch không
Bấy giờ vợ mới biểu chồng
“Thôi thôi ta phải dốc lòng xin đi”
Chồng thì nó bắt cu li
Vợ thì mặt bủng da chì mà lo
Chẳng qua đến lúc mạt đồ
Nước Nam có đám sao cờ mọc ra
Triều đình bảy vía còn ba
Quân Tây vừa dọa đái ra đầy quần
Cho nên mới khổ đến dân
Tổ tiên cũng bị muôn phần lao đao.
(Vè chửi Pháp và vua quan)
Ai về Mỹ Thị thì về
Trước sông sau biển rừng kề một bên
Nước Mỹ Thị vừa trong vừa mát
Đường Mỹ Thị nhỏ cát dễ đi
Gái Mỹ Thị đẹp như bông hoa lý
Trai Mỹ Thị đẹp ý siêng
Nhà ai xay lúa ầm ầm,
Cho xin nắm trấu về hầm bà gia.
Bà gia mới chết hôm qua,
Trong chạy, ngoài bội tốn ba mươi đồng.
Không khóc thì tội bụng chồng,
Khóc thì lạt lẽo như đưa hồng mắc mưa.
Ớ chị em ơi !
Cho tôi xin tí nước mắt thừa,
Tôi về tôi khóc tiễn đưa bà mẹ chồng.
Khóc rồi, tôi đổ xuống sông,
Cá mương, cá diếc, cá hồng ních no... !
Ông giẳng ông giăng
Xuống chơi ông Chính
Ông Chính cho mõ
Xuống chơi nồi chõ
Nồi chõ cho vung
Đến chơi cây sung
Cây sung cho nhựa
Đến chơi con ngựa
Con ngựa cho gan
Đến chơi bà quan
Bà quan cho bạc
Đến chơi thợ giác
Thợ giác cho bầu
Đến chơi cần câu
Cần câu cho lưỡi
Đến chơi cây bưởi
Cây bưởi cho hoa
Đến chơi cây cà
Cây cà cho trái
Đến chơi con gái
Con gái cho chồng
Đến chơi đàn ông
Đàn ông cho vợ
Đến chơi kẻ chợ
Kẻ chợ cho voi
Đến chơi cây sòi
Cây sòi cho lá
Đến chơi con cá
Con cá cho vây
Đến chơi ông thày
Ông thày cho sách
Đến chơi thợ ngạch
Thợ ngạch cho dao
Đến chơi thợ rào
Thợ rào cho búa.
Trả búa thợ rào
Trả dao thợ ngạch
Trả lá cây sòi
Trả voi kẻ chợ
Trả vợ đàn ông
Trả chồng con gái
Trả trái cây cà
Trả hoa cây bưởi
Trả lưỡi cần câu
Trả bầu thợ giác
Trả bạc bà quan
Trả gan con ngựa
Trả nhựa cây sung
Trả vung nồi chõ
Trả mõ ông Chính.
Miền Đông, Bà Rịa, Vũng Tàu, Miền Trung, Huế, Thừa Thiên, Bình Định,
Vè,
Quê Hương, Địa Danh, Buôn Bán, Sông Nước,Thời Gian,
Vè các lái (hát vô)
Ghe bầu các lái đi buôn
Đêm khuya ngồi buồn, kể chuyện ngâm nga
Bắt từ Gia Định kể ra
Anh em thuận hòa ngoài Huế kể vô
Trên thời ngói lợp tòa đô
Dưới sông thủy cát ra vô dập dìu
Trên thời vua Thuấn, vua Nghiêu
Ngoài dân, trong triều tòa chính sửa sang
Trên thời ngói lợp tòa vàng
Dưới dân buôn bán nghênh ngang chật bờ
Này đoạn các lái trở vô
Thuận An là chốn thuyền đô ra vào
Vát ra một đỗi khơi cao
Ta sẽ lần vào thì tới Cửa Ông
Nay đà giáp phủ Thuận Phong
Hòn Am, Cửa Kiểng nằm trong thay là
Nới lèo ráng bánh trở ra
Khỏi mũi Châu Mới thì ta lần vào
Ngó lên núi Ải rất cao
Ta sẽ lần vào Hồ Chuối, Hang Dơi
Ghe vô củi nước nghỉ ngơi
Hòn Hành nằm đó là nơi Cửa Hàn
Cửa Hàn còn ở trong xa
Ngoài mũi Sơn Trà lại có Hòn Nghê
Bãi Nồm, Bãi Bấc dựa kề
Mỹ Khê làng mới làm nghề lưới đăng
Ngó về Non Nước thẳng băng
Có chùa thờ Phật, Phật hằng linh thiêng
Lao Chàm nay đã gần miền
Hòn Lá, Hòn Lụi nằm liền Hòn Tai
Năm hòn nằm đó không sai
Hòn Khô, Hòn Dài lố nhố thêm vui
Ngó về Cửa Đợi thương ôi
Hòn Nồm nằm đó mồ côi một mình
Tam Ấp có rạn trời sinh
Bàn Than, Cửa Lở liên kinh An Hòa
Sa Cần, Châu Ổ bao xa
Ngoài mũi Cây Quýt thiệt là Tổng Binh
Lâm châm, cỏ ngựa trời sinh
Làng Gành, Mỹ Giảng ăn quanh Vũng Tàu
Nới lèo, ráng lái mau mau
Châu Me, Lò Rượu sóng xao Hòn Nhàn
Vát mặt xem thấy Bàn Than
Ngoài cù lao Ré nằm ngang Sa Kỳ
Quảng Ngãi, Trà Khúc núi chi?
Có hòn Thiên Ấn dấu ghi để đời
Hòn Sụp ta sẽ buông khơi
Trong vịnh, ngoài vời, núi đất mênh mang
Buồm giăng ba cánh sẵn sàng
Anh em chúng bạn nhiều đàng tư lương
Mỹ Á, Cửa Cạn, Hàng Thương
Chạy hết Bãi Trường xích thố băng băng
Vát ra khỏi mũi Sa Hoàng
Kìa kìa ngó thấy Tam Quan nhiều dừa
Hèn chi lời thốt thuở xưa
Nam thanh nữ tú đã vừa con ngươi
Gặp nhau chưa nói đã cười
Kìa mũi Từ Phú là nơi nhiều ghè
Non xanh nước biếc chỉnh ghê
Núi Hương, Gành Trọc dựa kề Lộ Giao
Ngó ra thấy lố Khô Cao
Ta sẽ đi vào cửa cạn Hà Ra
Bàu Bàng, Gành Mét bao xa
Trống Kinh, Hòn Đụn thiệt là Lố Ông
Ngó vô thấy mũi Vi Rồng
Hòn Lan, Nước Ngọt ăn vòng Hòn Khô
Trực nhìn Suối Bún, Vũng Tô
Ông Ầm nằm đó lớn to vô hồi
Thương cha nhớ mẹ bùi ngùi
Hòn núi Kẻ Thử có người bồng con
Nhớ lời thề nước hẹn non
Bồng con tạc đá ghi son để đời
Vũng Nồm, Vũng Bấc buông khơi
Trong vịnh ngoài vời, Hòn Cỏ, Hòn Cân
Nam Lò, Eo Vượt rần rần
San Hô, Mũi Mác ăn lần Hòn Mai
Cửa Giã có hòn án ngoài
Các lái thường ngày hay gọi Lao Xanh
Vũng Mú, trong vịnh ngoài gành
Cù Mông, Vũng Trích ăn quanh bãi liền
Gành Ba ai khéo đặt tên
Cảnh Dương, Gành Móm nối liền Vũng La
Bắt từ Vũng Lấm bương qua
Xuân Đài, Mũi Yến chạy qua Sông Cầu
Mái Nhà, Cát Xối liền nhau
Sơn thủy sắc màu tợ gấm kim quy
Ngó vô mây nước cực kỳ
Trong thì có mả, ngoài thì có lao
Giữa kinh có một Hòn Trào
Hòn Yến, Hòn Mác ăn vào Ma Liên
Hòn Chùa, Hòn Dứa nằm riêng
Chớp Chài nằm đó ăn liền Bãi Dinh
Ngó vô thấy tháp xinh xinh
Nới lèo, ráng lái Bãi Dinh dặm dài
Tuy Hòa cách chẳng bao dai
Qua khỏi nơi này tới cửa Đà Nông
Hòn Khô đá chất chập chùng
Thông trong có vịnh, giữa dòng có kinh
Mũi Nạy có Đá Bia xinh
Tạc để lưu truyền nối nghiệp Hùng Vương
Vũng Rô núi tấn bốn phương
Mịt mờ sơn thủy như sương tựa đồ
Bịt bùng chỉ một đường vô
Dầu nồm, dầu bấc không xô phía nào
Hòn Nưa không thấp không cao
Ta sẽ đi vào Bãi Võ sóng ngang
Hòn Gầm sóng vỗ đá vang
Chạy khỏi Cát Thắm lại sang Đồi Mồi
Anh em lời thốt thương ôi
Đi bảy ngày trời mới tới Bà Gia
Ngó vô bãi cát trường sa
Có đôi lưới bủa, có nhà thôn dân
Xa Cừ nay đã hầu gần
Lần qua Bãi Giếng lánh thân Trâu Nằm
Nam lò Hòn Khói tăm tăm
Cứt Chim, Hòn Bạc, Cây Sung, Chà Là
Nha Trang, Đất Chụt bao xa
Kẻ vô mua đệm, người ra mua chằng
Gặp nhau chào hỏi lăng xăng
Xùng xình Bãi Miễu, phăng phăng lướt vào
Nhìn ra Nội, Ngoại sóng xao
Vát mũi chạy vào Bãi Dài, Con Nghê
Chụt đèn ngó xuống chỉnh ghê
Ngó về Hòn Tý dựa kề Cam Linh
Mò O, Dỏ Tó rất kinh
Lại thêm Đá Vách dựa kề Vũng Găng
Vũng Găng, Đá Vách tựa thành
Hai bên núi tấn vây quanh như buồng
Mặc dầu thuyền đậu bán buôn
Nào ai đình trú ở luôn mặc lòng
Túi thơ bầu rượu rong chơi
Buồm giương ba cánh nhắm vời chạy ra
Nam mù mù, Hòn Chông, Bãi Lúa
Khỏi Ma Văn ới tới Phan Rang
Vũng Tròn lai láng nguồn cơn
Trông xa thăm thẳm là rừng Mũi Dinh
Qua Mũi Dinh cho liền Chín Vại
Tắt mặt trời các lái ra đi
Nhắm chừng bãi lưới một khi
Tây phương chỉ mũi lái thì gác Đông
Gò lèo ba cánh thẳng dong,
Cà Ná đã tới khu Ông đã gần
Lao Cau sóng vỗ rần rần,
Cà Ná Bực Lở cũng lần mà qua.
Gò lèo ráng lái gác ra,
Lòng Sông, Mũi Chọ thẳng ngay La Gàn
Ngó vô thuyền đậu nghênh ngang
Gành Son, Trại Lưới tiếng vang làng nghề
Cửa Duồng nay đã gần kề
Lạch kia Phan Rí ghe nghề xôn xao
Nhắm chừng Mũi Nhỏ băng qua
Vũng Môn, Đá Dựng đã xa Hòn Hường
Hòn Nghề, Quang Thí dựa nương
Hòn Rơm, Mũi Né là đường vô ra
Ghe thuyền tụ tập gần xa
Phú Hài, Phan Thiết ấy là trạm trung
Hỡi ai đốn củi Gành Thông
Sơn lâm một gánh chất chồng hai vai
Kê Gà nay đã đến nơi
Anh em làm lễ một hồi cho qua
Nới lèo, quay lái trở ra
Hòn Lan, Cửa Cạn ấy là Tam Tân
Sóng ào ào, buồm giương ba cánh
Chạy một hồi tỏ rạng La Gi
Hòn Bà, Rạn Gõ một khi
Ngoài khơi Rạn Đập, trong ni Rạn Hồ
Buồm giương ba cánh chạy vô
Hòn Bà, Hóc Kiểm quanh co Hồ Tràm
Kim ngân lễ vật cúng dường
Lâm râm khấn nguyện lòng thường chớ quên
Bãi Giống chạy thẳng Xích Ram
Lưới Rê qua khỏi, Rạn Cam nằm ngoài
Ngoài Ba Lũy sóng rền Cửa Cạn
Vát một hồi tỏ rạng Thùy Vân
Ngoài Kỳ Vân trong liền Giếng Bộng
Vát một hồi lồng lộng ra khơi
Ba non chót vót cao vời
Muốn cho khỏi rạn phải lơi ra ngoài
Vũng Tàu kia đã đến rồi
Trình đồn, rồi lại thẳng nơi Sài Gòn
Nhà Bè nước chảy chia hai
Ai về Gia Định, Đồng Nai thì về
(Vè các lái hát vô)
Vè các lái (hát ra)
Tiếng đồn các lái Đồng Nai
Tháng giêng cưa ván, tháng hai đóng thuyền
Tháng ba củi lửa huyên thuyên
Tháng tư dọn thuyền quay lại lộn ra
Sài Gòn, Rạch Giá bao xa
Lần theo tăm cá xa nhà đã lâu
Một trăm ông lái làu làu
Đi qua Giáp Nước, Vũng Tàu phải ghê
Kỳ Vân có bãi lưới rê
Non cao biển thẳm ủ ê tấc lòng
Khúc nôi lụy nhỏ đằm đằm
Xích Ram đã khỏi, Bãi Dầm đã qua
Hồ Tràm, Hồ Đắng de ra
Thân Trong nằm trước, Mũi Bà nằm trong
Cù Mi thượng hạ song song
La Gi nằm khuất phía trong Hòn Bà
Cây Khô, Cửa Cạn đã qua
Trực nhìn Khe Cả nay đà kề bên
Dập dìu ghe lưới bủa chen
Xa trông đã thấy Mũi Đèn ở kia
Đồn rằng Phan Thiết lịch thay
Sớm chiều phiên chợ tối ngày bán buôn
Trên đường xe chạy bon bon
Dưới sông thuyền đậu bán buôn rộn ràng
Phú Hài chừ đã liền sang
Buồm dong ba cánh lòng càng thảnh thơi
Mũi Né ta sẽ buông khơi
Trong thời có xóm ăn chơi bĩ bàng
Anh em nước, củi đàng hoàng
Nước mắt hai hàng lụy nhỏ xót xa
Hòn Nôm, Quảng Thí kia là,
Ngó lên Mũi Nhỏ, trông qua Hòn Nghề
Ngồi buồn cám cảnh ê chề
Hỏi con sống bổ tới quê bao thì?
Con Nghê sao khéo dị kì
Ra nằm nước mặn luận chi thương hàn
Mãi trông vừa thấy một đàng
Đi ngoài Nội, Ngoại, cầm làn gác giăng
Anh em bèn bảo nhau rằng
Trầu cau, nước hết, gác giăng làm gì?
Quạt cào sang kiếm một khi
Chụt Đèn đã khỏi, tới thì Lò Kho
Tai nghe lưới đánh, mành hò
Buông lên một đỗi còn lo xùng xình
Ngó lên Bãi Miễu vắng tanh
Tứ bề quạnh quẽ trong mình xót xa
Có người cố quận kia là
Mai qua Bãi Chụt để mà gặp nhau
Vừa chào, vừa chạy cho mau
Kẻ lo mua bán, người sầu niềm tây
Cầu Đá, Cửa Bé là đây
Bãi Dông đã khỏi ló rày Nha Trang
Trên thời quán xá rộn ràng
Dưới sông thuyền đậu nghinh ngang quá chừng
Gặp nhau mừng rỡ tưng bừng
Rượu trà thết đãi vui chung chào mời
Kẻ thời ăn uống vui chơi
Người thời ve vãn những lời nguyệt hoa
Kẻ thời mua song cùng lá
Người thời mua đệm, mua cau, mua hèo
Kẻ thời mua dây buộc lèo
Người mua sống lá đem theo xỏ tiền
Kẻ mua thuốc bánh, thuốc viên
Người mua thuốc xấp để nguyên đem về
Đôi ta kết nghĩa phu thê
Cùng qua mua bán mà mê tấm tình
Đất Chụt là đất nhàn thanh
Trai chuyên biển giã, gái rành bán buôn
Thôi thôi chớ nói thêm buồn
Kéo neo mà chạy đi luôn kịp thời
Ngó vô Hòn Đất thương ôi
Ngoài thì Hòn Bạc lẻ loi một mình
Vũng Túc, Cầm Bấc cảnh xinh
Muôn Xưởng, Hòn Nọc liên kinh Chà Là
Cây Sung, Mũi Cỏ đã qua
Bến đò Cồn Cạn vang xa tiếng đồn
Hòn Lớn, Hòn Nhỏ chỉn khôn
Cứt Chim, Hòn Đỏ đêm hôm nào lầm
Trông lên một đỗi tăm tăm
Gần nơi Cửa Nhỏ rạng danh Bãi Trường
Trâu Nằm ngoài nước chín phương
Sóng xô, gió tạt mênh mông tứ bề
Xa Cừ cách trở sơn khê
Buông lên một đỗi ngó về Ba Gia
Đồi Mồi chớn chở xê ra
Thông trong Cát Thắm chạy ra Hòn Gầm
Hòn Gầm sóng bổ lao xao
Vát mặt nghinh vào Bãi Võ sóng ngang
Thương con nhớ vợ trăm đàng
Nước mắt hai hàng lệ ứa thấm biên
Sừng sững Đá Chồng mọc lên
Bia tạc để truyền nối đức Hùng Vương
Hướng lên một đỗi dặm trường
Vũng Rô núi tấn bốn phương như nhà
Đầu gành Mũi Nạy xê ra
Bên trên có bãi hiệu là Bãi Môn
Bãi Tiên, Bãi Xép kề bên
Hòn Khô nằm trước ấy miền Trà Nông
Biển bờ lai láng mênh mông
Ngó vô thấy tháp Dinh Ông, Đà Rằng
Chóp Chài, Ma Liên, Mây Nứt chừng ngằn
Hòn Chùa, Hòn Dứa nằm giăng kia là
Hòn Yến, Cát Xối đã qua
Mồ xây mả đắp đồn xa ông Cao Biền
Vốn là người ở Đại Niên
Tìm long điểm huyệt, dựng nên chốn này
Bàn Thang lum lúp lá, cây
Anh em cố nhớ, kẻo rày dễ quên
Hòn Lao nước chảy hai bên
Thông trong Rạn Lẽ, phía trên Vũng Bầu
Ngó vô Cửa Mới thêm rầu
Nay bồi, mai lở cạn sâu vô chừng
Gặp nhau nửa tủi nửa mừng
Xa xa Cát Xối liền chưn Mái Nhà
Gành Đen chớn chở xô ra
Gò Bàng cát sạn ăn qua Bãi Trầu
Sơn Đài xanh ngắt một màu
Hòn Yến cui cút lại hầu ngoài khơi
Mưa sa gió lạnh tợ đồng
Bãi Ngang, Gành Đỏ bạn cùng làng đôi
Buồm dong, mắt ngó biển trời
Ngó ra Lao Xá lẻ loi một mình
Trông về Vũng Lấm rất xinh
Vôi tô, ngói lợp, chen chân phố phường
Đây kia nhà ở hai phương,
Bắc cầu Sông Cạn làm đường vãng lai
Sáng chiều họp chợ xoay vần
Thuyền bè tấp nập, khách thương đủ miền
Trực tình nhớ tới sự riêng
Kéo neo mà chạy nhắm miền quê xưa
Hết Thìn sang Tỵ vừa trưa
Song Giang nước lớn đò đưa Sông Cầu
Quán Chùa nay ở nơi đâu
Vũng Chào, Vũng Sứ lại hầu Vũng La
Gành Tướng, Mũi Móm trông ra
Mò O đã khỏi, sang qua Gành Bà
Ngó về bãi cát Trường Sa
Phong cảnh nơi đó xinh đà quá xinh
Cù Mông, Vũng Trích ăn quanh
Vũng Mú trực chỉ Lao Xanh sáng đèn
Thuận buồn xuôi gió một phen
Ghé vô Cửa Giã trong miền Hòn Mai
Gành Ráng mút tận Bãi Dài
Băng qua Bãi Nhạn vô chơi phố phường
Đi cho thấu chữ Quy Nhơn
Giáp đầm Thị Nại hãy còn sử xanh
Vô chợ ăn bún song thần
Hỏi mua nón ngựa để dành về quê
Thiếu gì hải vị sơn khê
Vào Nam ra Bắc ê chề ngựa xe
Nói ra sợ nẫu cười chê
Có say đất khách mới mê nết người
Nghĩ thôi dạ tợ dầu sôi
Day qua Mũi Mác, San Hô dong buồm
Eo Vượt ló thấy Cỏ, Cân
Vũng Nồm, Vũng Bấc kề gần làng đôi
Ngó vô Cách Thử thương ôi
Trông chồng hóa đá, tích đời con ghi
Vũng Tô, suối Bún là đây
Hòn Khô, Nước Ngọt dựa kề Hòn Lan
Vũng Bầu chếch ở phía Nam
Vi Rồng, Phương Mới giăng ngang kia là
Lố Ông, Mũi Đụn đã qua
Gành Méc đã khỏi, Hà Ra hầu gần
Tiếp theo là xóm Hội Vân
Phong cảnh xoay vần đến mũi Lộ Giao
Vũng Cù sóng bổ lao xao
Nồm thổi ngọt ngào, ghe chạy thưng thưng
An Dũ sâu cạn không chừng
Lời đồn có miếu thổ thần linh ghê
Tam Quan rày đã gần kề
Đất này nổi tiếng Tân Khê nhiều dừa
Nhớ lời thề thốt thuở xưa
Tiếng hát mài dừa lảnh lói thâu đêm
Tai nghe dạ xót niềm riêng
Nhổ neo mà chạy hướng lên Sa Hoàng…
(Vè các lái (hát ra)