Ba năm lên xuống đường mòn
Nghĩa còn giữ nghĩa, dạ còn thâm ân
Đố ai xô ngã tình thân
Để cho người bạn xa dần tình ta
Bạn nghe chi những tiếng nịnh tà
Đem lời chua ngọt giao hòa lẻ đôi
Cực lòng phải nói em ơi
Cơm không ăn thì đói, ăn rồi hổng no
Nghèo như anh cũng đáng vàng kho
Giận người thì giận đừng cho ai nói dùm
Ai cho giận chả phá nem
Đặng gương soi sáng quên xem mặt trời
Ba năm lòng dạ tạc ghi
Sống thì đồng tịch thác thì đồng tâm
Xin cho chàng giữ dạ sắt cầm
Tiên sa xuống đất mấy mươi lần mược tiên
Trăng trên trời còn khuyết lưỡi liềm
Huống chi người để đi tìm cầu hôn
Thiếu chi nơi bạc đống
Thiếu chi chốn vàng chôn
Sao anh không chuộng khéo mà khôn đi tìm
Biết làm sao biến đặng con chim
Bay vô thăm bạn rồi bay trở về
Muốn cho sông cận núi kề
Mấy lời giao anh hứa, mấy lời thề anh ghi
Ba năm lòng tạc dạ ghi
Sống thì đồng tịch, chết thì đồng tâm
Ba năm giữ dạ sắt cầm
Tiên sa xuống đất mấy mươi lần mược tiên
Trăng trên trời còn khuyết lưỡi liềm
Hiếm chi nơi phú quý, anh kiếm tìm làm chi?
Ba năm mở hội một lần
Tiếng đồn nô nức xa gần đến xem
Hai phố chôn hai dãy đèn
Làm hai cái cổng dưới trên phố Hàm
Làm thêm cái cổng Tam Quan
Làm nhà tám mái bắc ngang sân chùa
Trong chùa tinh tượng mới tô
Làm nhà tám mái bày đồ hàng ngôi
Dân ta mở hội mồng mười
Mười một rước nước thỉnh kinh lên chùa
Rước nước trên sông Bồ Đề
Thỉnh kinh chùa Đá rước về chùa Mơ.
Ba năm trấn thủ lưu đồn
Ngày thì canh điếm tối dồn việc quan
Chém tre đẵn gỗ trên ngàn
Hữu thân hữu khổ phàn nàn cùng ai
Miệng ăn măng trúc măng mai
Những gian cùng nứa lấy ai bạn cùng
Nước giếng trong con cá nó vẫy vùng
Ngang lưng thì thắt bao vàng,
Đầu đội nón đấu vai mang súng dài.
Một tay thì cắp hỏa mai,
Một tay cắp giáo, quan sai xuống thuyền,
Thùng thùng trống đánh ngũ liên,
Bước chân xuống thuyền nước mắt như mưa.
Ba ông là bậc anh hiền,
Gọi "Khánh Hòa Tam kiệt"
Người người đều biết,
Đều thương, đều tiếc
Chưa thỏa nguyền núi sông
Tâm thân xem nhẹ như lông hồng
Hỏi anh còn nhớ
"Quảng Phước tam hùng là ai"?
Hòn đá cheo leo
Con trâu trèo trâu trợt
Con ngựa trèo ngựa đổ
Tiếc công anh lao khổ tự cổ chí kim
Chừng nào đá nổi, lông chìm
Muối chua, chanh mặn mới tìm được em.
Hòn đá cheo leo (2)
Con trâu trèo con trâu trợt
Con mã trèo con mã đổ
Anh thương em từ cổ chí kim
Em làm sao cho đá nổi mây chìm
Muối chua chanh mặn, ớt ngọt, đường phèn phải cay
Từ chàng xa thiếp đến đây
Châu trần ly hạ biết bấy chầy cho nguôi
Hòn đá cheo leo (3)
Con trâu trèo, con trâu trợt
Con ngựa trèo, con ngựa đổ.
Anh thương em lao khổ
Tận cổ chí kim,
Anh thương em khó kiếm khôn tìm.
Cây kim luồn qua sợi chỉ,
Sự bất đắc dĩ phu mới lìa thê,
Nên hay không nên, anh ở em về,
Đừng giao, đừng kết, đừng thề mà vương.
Hòn đá đóng rong bởi chưng nước chảy
Hòn đá bạc đầu vì bởi sương sa
Anh gặp em đây cũng muốn giao hòa
Sợ mẹ bằng đất, sợ cha bằng trời
Anh gặp em đây cũng muốn trao lời
Sợ vừng mây bạc đứng giữa trời mau tan
Hòn đá đóng rong vì dòng nước chảy,
Hòn đá bạc đầu vì bởi sương sa.
Em thương anh không dám nói ra.
Sợ mẹ bằng biển, sợ cha bằng trời.
Anh với em cũng muốn kết đôi,
Sợ vầng mây bạc trên trời mau tan.
Hồn ếch ta đã về đây (2)
Phải nằm khô cạn, ta nay lên bờ
Trên bờ những hốc cùng hang
Chăn chiếu chẳng có trăm đàng xót xa
Lạy trời cho đến tháng ba
Ðược trận mưa lớn ta ra ngồi ngoài
Ngồi ngoài rộng rãi thảnh thơi
Phòng khi mưa nắng ngồi ngoài kiếm ăn
Trước kia ta vẩn tu thân
Ta tu chẳng được thì thân ta hèn
Ta gặp thằng bé đen đen
Nó đứng nó nhìn nó chẳng nói chi
Ta gặp thằng bé đen sì
Tay thì cái giỏ tay thì cần câu
Nó có chiếc nón đội đầu
Khăn vuông chít tóc ra màu xinh thay
Nó có cái quạt cầm tay
Nó có ống nứa bỏ đầy ngoé con
Nó có chiếc cán thon thon
Nó có sợi chỉ son son dài dài
Ếch tôi mới ngồi bờ khoai
Nó giật một cái đã sai quai hàm
Mẹ ơi lấy thuốc cho con
Lấy những lá ớt cùng là xương sông
Ếch tôi ở tận hang cùng
Bên bờ rau muống phía trong bè dừa
Thằng Măng là con chú Tre
Nó bắt tôi về làm tội lột da
Thằng Hành cho chí thằng Hoa
Nắm muối cho vào cay hỡi đắng cay
Bụt ơi bụt hiện xuống đây
Lượm oan hồn ếch đón bay về trời
Trăm năm lẩn lộn khóc cười
Kiếp ếch, kiếp người cay hỡi đắng cay
(Phụ Đồng Ếch)
Hòn Lao kia xa mặt
Bãi cát dài xa chưn
Quay lưng không phải quay lưng
Quay lưng cũng phải bởi chưng em nghèo
Em nghèo anh lại giàu chi
Cũng điệu làm mướn sáng đi tối về