Hồi nào bạn bảo ta gần
Cho nên chữ "Bách Niên Giai Lão"
Chữ ái ân đừng lìa
Bây giờ bạn bảo phân chia
Làm cho anh canh sớm, buồng khuya một mình
Hồi nào lê lựu một nhành
Bây giờ cuối bãi đầu ghềnh thảm chưa!
Hồi nào chàng xuống thiếp lên
Mòn đường chết cỏ, chẳng nên một lời
Tưởng rằng kèo cột ở đời
Hay đâu cột rã kèo rời hai phương
Hồi nào bậu nói bậu thương
Quý như trầm để trong rương chắc rồi
Bây giờ khóa gãy chìa rơi
Rương kia hở nắp hả hơi mùi trầm!
Hồi nào mình gác tôi ôm,
Bây giờ xa cách đêm hôm một mình,
Phòng loan xa vắng người tình,
Đầm chan nước mắt, nhớ hình người thương.
- Mâm thau bóng loáng, để dưới ván thấy hình,
Bột mì tinh xào với đường cát trắng,
Vắng mặt mình tôi cũng phát đau.
Hồi nào thề thốt bóng xoài
Chàng nguyền thiếp nguyện có sai đâu là
Bởi vì lỗ miệng người ta
Chòm ong nhóm kiến, biểu anh mà xa em
Thế gian dạm miệng nói gièm
Nẫu nói mược nẫuđừng đem vào lòng
Ba năm giữ trọn chữ tòng
Có nực em quạt, ngọn gió lồng em che
Nào ai phóm phỉnh đừng nghe
Cú kêu mược cú ngoài hè can chi
Đừng nghe lời nói thị phi
Đừng nghe chiếc đũa phân ly đồng tiền
Anh về giữ trọn căn duyên
Mấy lời giao xin nhớ mấy lời nguyền xin ghi
Hỡi người (anh) đi cái ô đen
Cái ô tám gọng là tiền em mua
Tiền em bán thóc ngày xưa
Giấu thầy giấu mẹ mua ô những ngày
Tình cờ bắt gặp chàng đây
Thì chàng trả lại ô này cho em
Hỡi người đi dép quai ngang
Tay đeo nhẫn bạc em càng say mê
Thuyền ai chở bến Lương Khê
Hay là chị cả dở bề đánh ghen
Đánh ghen thì mặc đánh ghen
Chuyến này em quyết làm quen với chàng
Hỡi người đứng ở bên sông
Càng nhìn càng đẹp,càng trông càng giòn!
Má hồng như thể tô son
Đôi môi cắn chỉ trông mòn con ngươị
Ra đường nghiêng nón cười cười
Như hoa mới nở, như người trong tranh.
Hồi nhỏ tôi ở với cậu mợ
Cậu ăn rồi cậu bỏ cậu đi
Mợ ở nhà lại ngủ như Địch Nghi
Quần áo tụt hết giống chi cũng không còn
Thầy tớ lâu ngày thác thể bà con
Chết thì con chịu chết thấy đồ ngon con không từ.
Hồi nhỏ tôi ở với cậu mợ (2)
Mợ cho ăn cơm nguội
Uống nước lạnh ngủ nhà ngoài
Đêm khuya đau bụmg tôi lần tôi vô
Mợ nghe sục sạc, mợ hỏi: đứa mô
Thưa rằng đau bụng con vô kiếm gừng
Tay dang mợ rút múi dây lưng
Độc thì ta giải độc chớ kiếm gừng làm chi.
Hồi nhỏ tôi ở với cô
Cô đánh cô đuổi cô xô tôi về
Tôi về tại quán bồ đề
Cô theo cô hỏi tôi về tại sao
Tôi về bắt ốc hái rau
Quay tơ đánh ống tôi giàu hơn cô
Nhà tôi có cặp gà cồ
Nửa đêm nó gáy cho cô biết chừng
Nhà tôi có cặp gà rừng
Đêm khuya nó gáy chừng chừng cho cô nghe.
Hỏi thăm bà quán bên đường
Xưa rày có thấy bạn vàng tôi không
Bốn mùa xuân hạ thu đông
Nợ duyên cách trở kêu không thấu trời
Bao nhiêu nhân nghĩa bạn bồi cho ta
Một ngày thì xót thì xa
Hai ngày nhớ bạn biết bao là buồn
Ai về dưới nớ về luôn
Để khăn chéo lại luỵ tuôn ta chùi.
Hôm nay ta ngồi lưng đèo
Chàng ơi! Có thấy suối reo quanh mình?
Bao người nhộn nhịp sân đình làng kia
Vì đâu ta phải chia lìa
Chỉ vì chỉ rối đứt tung
Em phải lấy thằng chồng, em đã từng chê.
Hôm nay trời nắng chang chang
Ở đây xa nước, xa làng, xa dân.
Chàng cho em mượn cái nón làm ăn
Nhà em xa lắm có gần đâu ai
Trời làm gió trúc mưa mai
Không mượn chàng nón mượn ai bây giờ?
Nón này đâu phải tình cờ
Đã cất đến nón lại sờ đến quai
Nón này đã phải hơi ai
Mà vuốt chẳng sạch mà mài chẳng ra
Nón này của mẹ của cha
Hay là của khách đường xa chàng cầm?
Hay là của khách tri âm
Chàng cho em mượn em cầm che tạm nắng ma
Mất một em sẽ đền ba
Nhược bằng mất cả đền ta cho mình.
Hôm qua dạo phố cầm khăn
Cầm được đồng bạc để dành cưới em.
Ba hào anh để mua tem
Gửi thư mời khắp anh em xa gần.
Trăm năm kết nghĩa Châu Trần
Nhớ ngày kết nghĩa giao loan với mình.
Họ hàng ăn uống linh đình
Cả tỉnh Hà Nội đồn mình lấy ta
Hào tư anh để mua gà
Sáu xu mua rượu, hào ba đi tàu
Bảy xu anh để mua cau
Một hào mua gói chè tầu uống chơi
Một hào cả đỗ lẫn xôi
Một hào gạo tẻ với nồi rau dưa
Anh ngồi anh tính cũng vừa
Cưới em đồng bạc chẳng chừa đồng xu
Hôm qua dệt cửi thoi vàng
Sực nhớ đến chàng, cửi lại dừng thoi
Cửi sầu, cửi nhục chàng ơi!
Ngọn đèn sáng tỏ bóng người đằng xa
Ai về tôi gửi thư ra
Gửi dăm câu nhớ gửi và câu thương.
Gửi cho đến chiếu đến giường
Gửi cho đến tận quê hương chàng nằm.
Chàng về thiếp nhớ đăm đăm
Giường trên, chiếu dưới ai nằm đêm nay
Chàng về thiếp nhớ lắm thay
Giường trên chiếu dưới đêm nay ai nằm?
Hôm qua gánh lúa nhập kho
Em vui quá đỗi mà lo quá chừng
Làm sao gìn giữ của chung
Đừng để rơi rớt đau lòng nhân dân
Lúa này tiếp tục nuôi quân
Để anh du kích chống phường xâm lăng.
Hôm qua lên núi hái chè
Gặp thằng phải gió nó đè em ra
Em lạy mà nó chẳng tha
Nó đè nó nhét cái mả cha nó vào
Bấy giờ em biết làm sao ?
Nếu em càng giẫy nó vào thêm sâu
Cái gì như thể củ nâu
Cái gì như cái cần câu vật vờ
Hôm qua tát nước đầu đình
Bỏ quên cái áo trên cành hoa sen
Em được thì cho anh xin
Hay là em để làm tin trong nhà?
Áo anh sứt chỉ đường tà
Vợ anh chưa có, mẹ già chưa khâu
áo anh sứt chỉ đã lâu
Mai mượn cô ấy về khâu cho cùng.
Khâu rồi anh sẽ trả công
Đến lúc có chồng anh lại giúp cho
Giúp em một thúng xôi vò
Một con lợn béo, một vò rượu tăm.
Giúp cho đôi chiếu em nằm
Đôi chăn em đắp, đôi tằm em đeo
Giúp em quan tám tiền cheo
Quan năm tiền cưới lại đèo buồng cau.
Đường lên xứ Lạng bao xa?
Cách một trái núi với ba quãng đồng.
Ai ơi đứng lại mà trông
Kìa núi thành Lạng, kìa sông Tam Cờ.
Anh chớ thấy em lắm bạn mà ngờ
Bụng em võn thẳng như tờ giấy phong.
Em lén phụ mẫu may chi tình nhân cái áo
Năm sáu bữa rày cơm chảo không ăn
Anh tình nhân ơi, chịu phiền nhân cái áo bận
Em may ngoài bóng trăng không có đèn