Hồn ếch ta đã về đây
Mãi năm khô hạn ta nay ở bờ
Ở bờ những hộc cùng hang
Tay thì cá giỏ tay thì cần câu
Nó có chiếc nón đội đầu
Khăn vuông chít tóc ra mầu xinh xinh
Nó có cái quạt cầm tay
Nó có ống nứa bỏ đầy cóc con
Nó có chiếc cán thon thon
Nó có sợi chỉ thon thon mà dài
Ếch tôi mới ngồi bờ khoai
Nó giật một cái đã sai quai hàm
Mẹ ơi lấy thuốc cho con
Lấy những lá ớt cùng là xương sông
Ếch tôi ở tạn hang cùng
Bên hè rau muống phía trong bờ dừa
Thằng măng là con chú tre
Nó bắt tôi về làm tội lột da
Thằng hành cho chí thằng hoa
Mắm muối cho vào cay hỡi đắng cay!
Chẻ tre đan nón
Ta lí khăn xanh
Đánh giặc vùng Thanh
Những khe cùng núi
Những suối cùng đèo
Cách sông cũng lội
Cách núi cũng trèo
Phận lính thì nghèo
Tiền lương gạo hết
Người ngoan ở nhà
Có thấu cho chăng?
Tre già để mặc cho măng.
Chém tre mẻ rựa, chàng ơi!
Thiếp phải lòng mặt, chớ cười thiếp chi
Thế gian ai cũng một thì
Chàng về lấy vợ thiếp thì cô đơn
Vui xuân, vui cả đôi đường
Sầu xuân riêng thiếp canh trường tương tư
Chén son nguyện với trăng già (2)
Đôi nơi đưa lại một nhà vui chung
Yêu nhau chớ quản sang giàu
Bõ công ao ước, bõ ngày ước ao
Tôi ước làm sao duyên đây hợp đấy
Đôi chữ chung tình đã bấy lâu nay
Tôi ước gì ông Nguyệt xe dây.
Tin nhau buôn bán cùng nhau,
Thiệt hơn, hơn thiệt trước sau như lời.
Hay gì lừa đảo kiếm lời,
Một nhà ăn uống tội trời riêng mang.
Theo chi những thói gian tham,
Pha phôi thực giả tìm đường dối nhau.
Của phi nghĩa có giàu đâu,
Ở cho ngay thật giàu sang mới bền.
Nhớ ai ra đứng đầu cầu? (2)
Lược thưa biếng chải, gương tàu biếng soi
Sập đá huê bỏ vắng không ai ngồi
Buồng hương bỏ vắng, mướn người quay tơ
Thương nhớ ai ra ngẩn vào ngơ
Đêm quên giấc ngủ, ngay mơ trận cười?
Đêm năm canh ngày sáu khắc chàng ơi!
Chàng cười nửa miệng, thiếp tôi vui nửa lòng
Con chim khôn ăn quả nhãn lồng
Ăn rồi nó đỗ cành hồng nó kêu
Trai thanh tân sánh với gái mĩ miều
Đánh Chuyền, Đánh Thẻ (Chơi chuyền: 10 bàn)
Bàn 1: Cái mốt, cái mai
Con trai, con hến
Con nhện chăng tơ
Quả mơ, quả mận
Cái cận, lên bàn đôi
Đôi chúng tôi
Đôi chu'ng nó
Đôi con chó
Đôi con mèo
Hai chèo ba
Ba đi xa
Ba về gần
Ba luống cần
Một lên tư
Tư củ từ
Tư củ tỏi
Hai hỏi năm
Năm em nằm
Năm lên sáu
Sáu lẻ tư
Tư lên bảy
Bảy lẻ ba
Ba lên tám
Tám lẻ dôi
Đôi lên chín
Chín lẻ một
Mốt lên mười.
Chuyền chuyền một, một đôi...
Bàn 2: Đôi tôi, đôi chị, đôi cành thị, đôi cành na, đôi lên ba
Bàn 3: Ba đi ra, ba đi vào, ba cành đào, một lên tư
Bàn 4: Tư ông sư, tư bà vãi, hai lên năm.
Bàn 5: năm con tằm, năm lên sáu
Bàn 6: Sáu của ấu, Bốn lên bảy
Bàn 7: Bảy lá đa, ba lên tám
Bàn 8: Tám quả trám, hai lên chín
Bàn 9: Chín cái cột, một lên mười
Bàn 10: Ngả năm mươi, mười quả đấm, chấm tay vỏ, bỏ tay chuyền
2. Chặng 2: chuyền thẻ, gồm 5 bàn
Bàn 1: chuyền chuyền một, một đôi
Bàn 2: chuyền chuyền khoai, hai đôi
Bàn 3: chuyền chuyền cà, ba đôi
Bàn 4: chuyền chuyền từ, tư đôi
Bàn 5: chuyền chuyền tằm, năm đôi, Sang bàn chống
3. Chặng 3: chống, gồm 5 bàn
Bàn 1: chống cột, một đôi
Bàn 2: Chống khoai, hai đôi
Bàn 3: chống cà, ba đôi
Bàn 4: chống từ, tư đôi
Bàn 5: Chống tằm, năm đôi
4. Chặng 4: quét, gồm 5 bàn
Đọc giống chặng 3, thay chữ chống bằng chữ quét
5. Chặng 5: đập, gồm 5 bàn
Đọc giống chặng 3 thay chữ quét bằng chữ đập
6. Chặng 6: Trải
Đọc giống chặng 3 thay chữ quét bằng chữ trải
Nẳng mồ tam mãn đa
Mẫu đà nẩm. Á bát ra để
Hạ đa xá ta nẳng nẩm.
Ðát điệt tha.
Án khê khê, khê hế, khê hế
Hồng hồng nhập phạ ra, nhập phạ ra
Bát ra nhập phạ ra, bát ra nhập phạ ra
Để sắc sá, để sắc sá
Sắc trí rị, sắc trí rị
Ta phấn tra, ta phấn tra
Phiến để ca thất rị duệ
Ta phạ ha.....
(Tiêu Tai Cát Tường Thần Chú)
Chị về nút lạt cho mềm
Buộc lưng con ếch treo lên trên ghềnh
Đi ban ngày sợ bác mẹ thay
Đi ban đêm sợ kẻ gian tà
Nói vào thì ít nói ra thì nhiều
Yêu nhau không lấy được nhau
Chị Hai về mượn thợ đánh dao,
chúng tôi đánh kéo, cạo đầu đi tu.
Chỉ xanh, chỉ đỏ, chỉ tím, chỉ vàng
Chim loan, chim phượng, chim én, chim nhàn
Ba bốn con chim quần tam tụ ngũ
Đậu nơi lê, lê rũ, đậu nơi lựu, lựu tàn
Khi xưa thiếp tưởng làm bạn với chàng
Nỏ hay chàng ở phụ phàng thì thôi.
Chiếc thuyền không đỗ bến Giang Đình
Ta nay chỉ quyết lấy mình mà thôi
Cây khô kia há dễ mọc chồi
Bác mẹ già chưa dễ có ở đời với ta
Con dao vàng cắt miếng giò hoa.
Chiếc xuyến vàng đưa người bạn ngọc
Khăn vuông hồng xếp lại trao tay
Số phận Kiều sống đọa thác đày
Chốn Liêu Dương hỡi chàng Kim Trọng
Có thấu nỗi này cho Kiều không?
Chiều ba mươi anh không đi Tết
Rạng ngày mồng một, anh không đi đến lạy bàn thờ
Hiếu trung mô nữa mà bảo em chờ uổng công
- Hôm ba mươi anh mắc lo việc họ
Sáng mồng một anh bận việc làng
Ông bà bên anh cũng bỏ, huống chi bên nàng, nàng ơi!
Cửa song loan anh khoan mở đã (2)
Thầy mẹ ở nhà cẩn khóa niêm phong
Anh chớ mê ba đắm nguyệt trong lòng
Một mai e lỗi đạo vợ chồng anh ơi!
Cửa song loan sớm mở tối gài
Mình đứng trong than thở, tôi đứng ngoài thở than.
Tôi rất mong ông giời dịch xuống cõi trần,
Hỏi xem duyên cớ nợ nần làm sao?
Tìm gan phận đẹp má đào,
Con vào thời dỗ, con ra hiểm nghèo.
Thân em sao rẻ như bèo,
Đến con nước lớn bèo trèo lên sen.
Đấy vàng, đây cũng đồng đen,
Đấy hoa sói trắng, đây sen Tây Hồ.
Vào chùa xem tượng mới tô…
Em còn bé dại thơ ngây (2)
Thầy mẹ ép uổng những ngày còn thơ
Bây giờ duyên số chả vừa
Có thương thì gỡ cho nhau ra cùng
Em còn mắc mứu truy tùng
Mượn dao lá trúc cắt tròng em ra
Bây giờ em ra khỏi tròng
Giả ơ dao trúc, giả lòng người thương
Bao giờ em ra khỏi chiếu, khỏi giường
Để thiếp với chàng lồng áo đắp chung
Cưới em ba họ nhà Trời
Đi xuống hạ giới cùng người rước dâu
Ngọc Hoàng cũng phải xuống chầu
Thiên Lôi, Thủy Tế đứng hầu đôi bên
Cầu vòng, mống cụt kéo lên
Xe mấy ngũ sắc đưa viền tận nơi.
Cưới em có nửa con gà
Có dăm sợi bún với và vắt xôi
Cưới em rẻ lắm em ơi
Để anh cưới lại một nồi khoai lang.
Cưới em chín quả cau vàng
Cưới em chín chục họ hàng ăn chơi
Vòng vàng kéo lấy mười đôi
Lụa là chín tấm, tiền rời nghìn quan
Gọi là có hỏi có han
Mười chum rượu nếp cheo làng là xong.
Buồn rầu buồn rỉ buồn rê
Bán bò tậu ruộng mua dê về cày
Đồn rằng dê đực khoẻ thay
Bắt ách lên cày nó lại phá ngang
Tình thình tích thịch tình tang
Bắt con kiến càng buộc chỉ ngang lưng
Bên thì lấy giấy mà bưng
Bên thời bôi mỡ kiến mừng kiến sang
Một nhà có bốn chị em
Có tôi là út, tôi thèm đi chơi.
Cả gan may túi đựng trời
Đem nong sảy đá, giết voi xem giò
Ngồi buồn đem thước ra đo
Đo từ núi Sở, núi So, chùa Thầy.
Lên trời đo gió đo mây
Xuống sông đo nước, lại đây đo người.
Đo từ mười tám, đôi mươi
Đo lên chẳng được, đo người mười lăm.
Tuổi em vừa đúng trăng rằm
Tuổi anh mười sáu kết trăm năm vừa.
Cái cốc mày lặn ao chà
Bay lên rũ cánh nóc nhà chị nương
Yếm thắm mà nhuộm mầu hường
Cái răng hạt đỗ, làm tương anh đồ (*)
Yếm thắm mà vã nước hồ,
Vã đi vã lại anh đồ càng mê!
Trai tơ ơi hỡi trai tơ
Đi đâu mà vội mà vơ nạ dòng
Nạ dòng lấy được trai tơ
Đêm nằm hí hửng như Ngô được vàng
Trai tơ vớ phải nạ dòng
Như nước mắm thối chấm lòng lợn thiu
Chăn đơn nửa đắp gối chiếc nửa hòng
Cạn sông lở núi ta đừng quên nhau
Từ ngày ăn phải miếng trầu
Miệng ăn xôi đỏ dạ sầu đăm chiêu
Biết rằng thuốc dấu hay bùa yêu
Làm cho ăn phải nhiều điều xót xa
Làm cho quên mẹ quên cha
Làm cho quên cửa quên nhà
Làm cho quên cá dưới ao
Quên sông tắm mát, quên sao trên trời
Đất Bụt mà ném chim trời
Ông Tơ bà Nguyệt xe dây, xe nhợ nửa vời ra đâu!
Cho nên cá chẳng bén câu
Lược chẳng bén đầu, chỉ chẳng bén kim
Thương nhau nên phải đi tìm
Nhớ nhau một lúc như chim lạc đàn.