Ngày ngày anh vẫn đi làm
Đi qua nhà máy nhặt ngầm bù-loong
Đem về anh bỏ vào hòm
Bắc cân bắc lạng còn non một vài
Cẩm Phả xem thợ nào tài
Thì anh kéo nhẫn hoa tai cho nàng
Người ta kéo bạc kéo vàng
Anh nay kéo xích sắt cho nàng, nàng ơi
Tầng lò mìn mỏ của ta
Non sông đất nước ta là chủ nhân
Thế mà chúng đến cướp không
Lại còn áp bức đặt gông, đặtxiềng
Anh em hãy một lòng một dạ
Cùng tiến lên đuổi cổ nó đi.
Đó còn là tiếng kèn xung trận:
Công nhân ta quyết một lòng
Phá tan xiềng xích cùm gông ngai vàng.
Kể từ quân Pháp sang đây
Hại người cướp của bấy nay đã nhiều
Dân tình đồ thán đủ điều
Căm gan tức chí phải liều ra tay
Anh hùng đã tỏ tài trai
Nữ nhi cũng chẳng kém loài bồng tang
Nhớ xưa phất ngọn cờ vàng
Bà Trưng, Bà Triệu chiến trường xông pha
Cai Vàng lại có bà Ba
Tây Sơn bà Phó cũng là anh thư
Xúm tay xoay lại cơ đồ
Dân yên quốc thịnh phất cờ Việt Nam
Từ ngày quân Pháp kéo sang
Chợ Tràng cô Tám cũng gan anh hùng
Dưới trướng cụ Phan Đình Phùng
Bắt quân lính tập vào tròng trăm tên
Lại như vợ lẽ Đội Quyên
Nam trang cải dạng tìm lên núi rừng
Đúc súng đúc đạn, giúp chồng
Đánh cho quân Pháp hãi hùng đảo điên
Bà Ba Đề Thám truân chuyên
Non sông đã trải mấy phen thác ghềnh
Hồng quần nhẹ bước rừng xanh
Trận tiền giáp chiến đao binh vẫy vùng
Hồng nhan nhẹ bước thong dong
Chính bà cũng dự quân trung luận bàn
Bà Lang Seo mở ngôi hàng
Giả đò hương khói đèn nhang bấy chầy
Hà Nội, Nam Định, Sơn Tây
Nghĩa Hưng đảng ấy nay ngày một to
Chuyện năm Canh Ngọ mới vừa
Việt Nam dân đảng bấy giờ lập ra
Chương trình định liệu gần xa
Trước là dân tộc sau ra đại đồng
Cô Giang cũng bực anh hùng
Dốc tâm thề Đảng một lòng trung trinh
Cùng ai thề chữ tử sinh
Chưa chăn gối cũng vẹn tình sắt son
Chia nhau việc Đảng lo tròn
Tài chính cổ động lại còn giao thông
Thất cơ sự đến khi cùng
Tím gan Yên Bái, đau lòng xiết bao
Thế gian mặc chuyện ra vào
Lòng chung xin nguyện trời cao soi cùng
Chàng theo nước, thiếp theo chồng
Tuồng khi dơ dáng sống cùng hôi tanh
Khen chê phó mặc sử xanh
Treo gương đất nghĩa trời Kinh đời đời.
(Vè cô Giang)
Sông Thương bên lở bên bồi
Bên lở thì đục, bên bồi thì trong
Câu 2
Sông Thương nước chảy đôi dòng
Bên trong, bên đục đau lòng hay chưa
Câu 3
Sông Thương uốn khúc chảy quanh
Bến Tuần giỏi lưới, Lãn Tranh giỏi chài
Anh về Bình Định ở lâu
Chiều chiều em đứng vườn dâu ngó chừng
Hai hàng nước mắt rưng rưng
Chàng xa thiếp cách, ngang chừng muốn băng
Phụ mẫu nhà la dức rầm rầm
Cơm sao ngơ ngáo, làm không muốn làm
Bởi vì chưng thiếp bắc chàng nam
Giơ tay không nổi, còn làm việc chi.
Quê Hương, Đất Nước, Địa Danh, Thổ Sản, Hiếu Thảo, Tình Yêu Trai Gái,
Ai đi trẩy hội Chùa Hương
Làm ơn gặp khách thập phương hỏi dùm
Mớ rau sắng, quả mơ non
Mơ chua sắn ngọt biết còn thương chăng?
Ai vô Quảng Nam cho tôi gửi mua đôi ba lượng quế
Ai ra ngoài Nghệ cho tôi gởi mua tám chín lượng sâm
Đem về nuôi dưỡng phụ thân
Hai ta đền đáp công ơn sinh thành.
Sông Ngâu, sông Cả, sông Đào,
Ba con sông ấy đổ vào sông Thương.
Con sông sâu, nước dọc đò ngang,
Mình về bên ấy, ta sang bên này.
Đương cơn nước lớn đò đầy…
Sông Ngâu, sông Cả, sông Đào,
Ba con sông ấy đổ vào sông Thương.
Con sông sâu, nước dọc đò ngang,
Mình về bên ấy, ta sang bên này.
Đương cơn nước lớn đò đầy…
Xem kìa Yên Thái như kia
Giếng sâu chín trượng nước thì trong xanh
Đầu chợ Bưởi điếm cầm canh
Người đi kẻ lại như tranh hoạ đồ
Cổng chợ có miếu thờ vua
Đường cái chính xứ lên chùa Thiên Niên…
Ai vô Quảng Nam cho tôi gửi mua đôi ba lượng quế
Ai ra ngoài Nghệ cho tôi gởi mua tám chín lượng sâm
Đem về nuôi dưỡng phụ thân
Hai ta đền đáp công ơn sinh thành.
Quê Hương, Địa Danh,Thiên Nhiên, Cưới Hỏi, Thách Cưới,
Năm chục quan tiền
Xây vòng trái bưởi
Con heo bỏ cũi mang đi
Tấm lụa An Thái em bận chơi cho mát
Lụa Kiểng Hàng , em bận lót mồ hôi
Nón Phủ Trung , anh chạy đồi mồi
Gấm Nước Mặn chạy bông hoa cúc
Tiền thời cho chẵn một trăm
Bạc thời năm nén, vàng ròng mười đôi
Lụa năm bảy gọn anh ơi
Nhiễu thêm một gọn thì tôi mới về
Nền nhà nước đổ chảy vào
Làm ăn phát đạt đón chào ngợi ca
Nền nhà nước đổ chảy ra
Làm ăn kha khá tiêu pha bội phần
Nền nhà bằng phẳng như cân
Đề phòng con cháu ái ân tư tình
Hòn Sung tuy thấp mà cao,
Trời cho làm chốn anh hào lập thân.
Kìa ai áo vải cứu dân,
Kìa ai ba thước gươm trần chống Tây.
Truyện đời rủi rủi, may may,
Hòn Sung cây trải, đá xây bao sờn.
Mây chiều quấn quýt hòn Dinh,
Nhớ Tăng tổng trấn hết tình cứu dân.
Non sông chưa sạch bụi trần,
Nắng mưa bao quản tấm thân quê người.
Tre tàn còn có măng tươi,
Gương xưa còn tỏ còn người noi gương.
Nghênh ngang kìa ngọn Kim Sơn,
Tình chung đất nước, không sờn nắng mưa.
Nón ngựa Gò Găng
Bún song thần An Thái
Lụa đậu tư An Ngãi
Xoài tượng chín Hưng Long.
Mặc ai mơ táo, ước hồng,
Tình quê em giữ một lòng trước sau.
Tháp Bánh Ít đứng sít cầu Bà Gi
Sông xanh, núi cũng xanh rì
Vào Nam, ra Bắc ai cũng đi con đường này
Nghìn năm gương cũ còn đây
Lòng ơi! Phải lo nung son sắt kẻo nữa đầy bể dâu
Tháp kia còn đứng đủ đôi
Cầu còn đủ cặp huống cho tôi với nường ( nàng)
Suốt bốn mùa xuân, hạ, thu, đông
Thiếp ngồi dệt vải chỉ mong bóng chàng
Dừa xanh trên bến Tam Quan
Dừa bao nhiêu trái thương chàng bấy nhiêu
Trên non có nước
Gắng bước mà lên
Nước non còn nợ chớ quên
Lòng trung với nước, gan bền cùng non
Trời tây mây kéo hoàng hôn
Biển Đông thấp thoáng bóng dồn bình minh
Nghiên non mài sáng lung linh
Bút tuôn hàng nhạn chép tình nước non.