Biển Thị Nại ùn ùn sóng giận
Đá Phương Mai khăng khắng lòng trung
Nước non là nước non chung
Rửa thù non nước ta cùng phải lo
Thuyền nhỏ, gió to
Anh đừng e ngại
Anh chèo em lái
Cuối bãi đầu ghềnh
Quản gì sóng gió lênh đênh
Ngọn rau tấc đất, miễn đền ơn nhau
Đầu tháng Giêng, mãn thiên xuân sắc,
Ai nấy vui mừng, thiếp bắt mặt trông,
- Qua tháng Hai, hoa nhà ướm nở,
Thiếp trông chàng, vừa trở gió đông.
- Qua tháng Ba, trăm hoa cảnh phát,
Thiếp trông chàng, bát ngát niềm tây.
- Qua tháng Tư, mùi hương phảng phất,
Thiếp trông chàng, hạ bất hồng liên.
- Qua tháng Năm, ve sầu kêu oán,
Thiếp trông chàng, như đại hạn trông mưa,
- Tháng Sáu trông già hoè im mát,
Thiếp trông chàng: phấn nhạt, hương phai.
-Tháng bảy trông: bắc cầu Ô, Thước,
Qua Ngân Hà, mới thấy được phu nhân.
- Tháng Tám trông, gương trăng tròn vạnh,
Thiếp trông chàng, một gánh tương tư.
- Tháng Chín trông gương trong đài trùng cửu,
Ngày vắng, đêm dài, ly cốc tửu giải khuây.
- Tháng Mười: bông hoa lài nở nhụy,
Ngắm cảnh thêm buồn, thêmnhớ, thêm thương.
Tiết Dương sanh: tùng mai xanh tốt,
- Thiếp trông chàng: tháng Mười Một vắng tin.
- Tháng Mười hai: xuân lai bất tận,
Tháng hết, năm cùng, lận đận theo anh...
Đây là trường hợp đặc biệt của một thể hò, vì chứa nhiều câu, diễn tả nhiều tâm sự, theo diễn biến của thời gian và của tâm trạng của con người.
Trời mưa lâm râm (1)
Cây trâm có trái
Con gái có duyên
Đồng tiền có lỗ
Bánh tổ thì ngon
Bánh dòn thì béo
Cái kéo thợ may
Cái cày làm ruộng
Cái xuổng đắp bờ
Cái lờ đơm cá
Cái ná bắn chim
Cái kim may áo
Cái giáo đi săn
Cái khăn bịt đầu
Cái cầu đi chợ
Có vợ đàn ông
Có chồng con gái
Cái trái mù u
Ông cu đi câu
Để trâu ăn lúa
Bắt được chặt đầu,
chặt đầu đuôi
Còn hai con mắt
đem nuôi mẹ già
Nước nhà gặp lúc nguy nan
Vì quân xâm lược muốn tràn qua nước mình
Trong thời quân Nhựt trú binh
Ngoài thời quân Pháp rập rình trở qua
Bạn mày râu ra sức xông pha
Lẽ đâu chị em phụ nữ ở trong nhà mãi sao?
Bước chân ra ta hãy hô hào
Cùng nhau đoàn kết thử ai nào kém chi
Chữ bình quyền gái cũng như trai
Cũng ơn nhà nợ nước hai vai nặng nề
Tội chi chịu tiếng cười chê
Sống trong buồng trong bếp khổ trăm bề chị em ơi !
Quế Sơn Tiên Phước Chợ Đàn
Sắn dây lớn củ, tảng đường ngọt thanh
Tam Kỳ nặng mối tình anh
Khi đau thang thuốc khi lành cháo cơm
Ngày mùa nhớ tô mì tôm
Nhớ dừa Tam Hải nhớ thơm Chiên Đàn
Nhớ Tiên Phước ruộng nấc thang
Nhớ chè Tiên Quế nhớ nàng cấy đêm
Nhớ quê Đại Lộc êm đềm
Biển dâu nà bắp tình thêm đậm đà
Trà My nhớ sợi mây già
Phước Sơn quế lụa nhớ ra Hiên Giằng
Cá tươi nhớ bủa lưới giăng
Nhớ lòn bon chín nhớ trăng soi đường
Mật ong hoà với tình thương
Trường Sơn nằm nhớ con đường Nam Thiên
Ngày mai đất nước bình yên
Trăm hoa đua nở khắp miền Quảng Nam
Vĩnh Trinh Cây Cốc Hà Lam
Lúa mùa sớm chín vườn cam ướm vàng
Nông Sơn khai thác mỏ than
Lại thêm xây dựng mỏ vàng Bồng Miêu
Nhân dân đủ sức đủ điều,
Cuộc đời nắng sớm gió chiều thảnh thơi,
Nhớ quê vội tỏ đôi lời,
Ai về nhắn gửi cho người Quảng Nam,
Đất ta biển bạc non vàng,
Biển bạc Đông Hải non vàng Bồng Miêu
Tới đây lạ khách khó chào (2)
Xăm xăm bước tới trường trung
Trai nam nhơn chào trước gái nữ tùng chào sau.
Chào rồi lại hỏi mau mau
Kép kia đã sánh với đào nào chưa
Nhân dân đủ sức đủ điều
Cuộc đời nắng sớm gió chiều thảnh thơi
Nhớ quê vội tỏ đôi lời
Ai về nhắn gửi cho người Quảng Nam
Đất ta biển bạc non vàng
Biển bạc Đông Hải non vàng Bồng Miêu.
Thương nhau biển hẹn non hò (2)
Tiếng đàn ai gảy dưới bờ triều dương
Thương nhau nhiều đoạn can trường
Lựu lê lê lựu nhớ nghĩa nường lắm nường ơi
Dao vàng cắt ruột máu rơi
Tình ta thương bạn ông trời biểu thương.
Làng mình có một nghề thương
Mua to bán lớn Triều Dương đứng đầu
Xưa nay chuyên việc đóng dầu
Kể ra bảy bộng từ lâu đến chừ
Bộng Thuỳ bộng Yến cho đến bộng Như
Tính trong bảy bộng của dư muôn ngàn
Bộng Nghị cho chí bộng Làng,
Bộng Hưng tấp nập bạn hàng thậm đông.
Anh em mình làm không hở chút công
Ngó xuống bộng Luỹ bảy ông y sì.