Tiếng chuông lay bóng Bồ đề,
Con chim trắng cánh bay về Tây thiên.
Mong sao dân tộc bình yên,
Đạo lành che chở dân hiền thân yêu.
Dù cho đất sập trời xiêu,
Lòng tôi vẫn nhớ những điều giá gương.
Khắp nơi đồng ruộng phố phường,
Nhớ lời Phật dạy phải thường yêu nhau cùng.
Đạo vàng điểm núi tô sông,
Xây nền văn hóa Lạc Hồng thắm tươi.
Tiếng đồn anh ăn học đã cao
Chị dâu té giếng anh nắm chỗ nào kéo lên
Anh đang ăn học trên truờng
Chị dâu té giếng giựt mình liệng nghiên
Chạy về ra thẳng mé hiên
Bắc thang xuống giếng cứu liền chị dâu
Nắm đầu thì sợ tội trời
Hai tay nâng đỡ sợ lời thế gian
Hai tay liền bắc cái thang
Chị dâu té giếng cái ào
Hồn bất phụ thể nắm chỗ nào cũng xong
Tiếng đồn anh ăn học đã lâu
Lại đây em hỏi một câu địa đồ
Hỏi từ ngoài Huế hỏi vô
Hỏi sông nào rộng hỏi hồ nào sâu
Sông Ba nước chảy về đâu
Hòn đá Phước Lãnh quay đầu nơi nao
Tiếng đồn anh chăn vịt, nuôi gà,
Em hỏi anh, con vịt lội giữa giang hà ăn chi.
- Tội em phận gái nên mới ra ri,
Chốn giang hà vịt lội, thiếu gì tép rong.
Tiếng đồn anh đi làm mướn cho Tây
Một tháng tám đồng
Một đồng anh đãi anh em lưu hữu
Hai đồng trà tửu gái trai
Ba đồng anh ăn uống sẩm sài
Bốn đồng anh mua chút luỵ hoài thế gian
Năm đồng anh bỏ dọc đàng
Sáu đồng anh mua thước hỏa hoàng bận chơi
Bảy đồng anh để có nơi
Tám đồng anh mua chút bông rơi nhị tàn
Anh ra đi sáu tháng rõ ràng
Ở nhà cha nhắc mẹ trông
Bề chi anh phủi tay không hai bàn.
Tiếng đồn anh hay chữ, cho em hỏi thử đôi lời
Răng anh ăn cơm bằng đũa, bắt cá đồng bằng tay?
- Em ơi, em đố chi câu quá ngặt nghèo,
Em về đếm thử con mèo mấy sợi lông!
Tiếng đồn anh học sách kinh thi,
Con trâu đực đi theo con trâu cái,
Hắn cười chi rứa anh?
- Con trâu cái cầu lực, con trâu đực cầu tài,
Hắn cũng muốn đường tử tôn miêu duệ sinh nhai,
Bởi vì hắn trèo lên trật cẳng trước,
Nên hắn hổ ngai, đứng cười!
Tiếng đồn các cậu hò hay
Tôi đố các cậu cối xay mấy niềng
- Cối xay mười sáu cái niềng
Tôi đố em bậu thuyền quyên mấy chèo
- Thuyền quyên mười sáu mái chèo
Tôi đố các cậu con mèo mấy lông
- Bạn đố chi mà đố ngặt đố nghèo
Đố chi không đố đố con mèo mấy lông
Ai về tát cạn biển Đông
Thì ta đếm hết mấy cái lông con mèo.
Tiếng đồn chàng hay chữ
Thi ngang ông Tú ông Cử
Lại đây em hỏi thử đôi câu
Ngọt ngay nước chảy chân cầu
Mà gọi "Cầu Nước Mặn" bởi tại đâu hỡi chàng
- Thật thà là thói hồng nhan
Ăn xuôi nói ngược thế gian thiếu gì
Mặn chằng nước Vũng Đề Gi
Gọi "Đầm Nước Ngọt" lẽ gì hỡi em
Tiếng đồn chàng học hết ngũ kinh
Đến đây em hỏi Lưu Bình con ai
Thiếp hỏi chàng chàng phải nói ra
- Lưu Bình là con ông Lưu... Hũ ở Thanh Hà mới gánh lên.
Tiếng đồn chàng là trai anh hùng đáng chữ trượng phu
Gánh hai cặp ảng nhét bốn cái lù phải không
- Hồi chiều anh có gánh hai cặp ảng đi trước cửa nàng
Ông già em ông buộc ông ràng ông mua
Trước thời rộng cá rộng cua
Sau thì chứa nước để phòng cái mùa hạ thu
Ong cúi đầu sửa bốn cái lù
Có không hỏi ông anh không nói vu làm gì!
Tiếng đồn con gái Phú Trung
Nấu cơm không chín mở vung xem hoài
Tiếng đồn con gái Phú Tài
Nấu cơm không chín đốt hoài cơm khê
Nhưng chồng em lại không chê
Khen em khéo nấu cơm khê thơm nhà.
Tiếng đồn con gái Thủ Biên,
Bạc Liêu đi cưới một thiên cá mòi,
Tiếng đồn con gái Giồng Chanh,
Nói năng chua chát khó thành nợ duyên,
Tiếng đồn gái gảnh Bà Hiền,
Ở ăn thuần hậu ấy duyên với mình
Tiếng đồn em học hết sách quốc ngữ, hết chữ Kinh Thi
Con bò cái đi trước, con bò đực đi sau, nó cười chi rứa eng hè
- Anh học hết sách quốc ngữ, hết chữ Kinh Thi, con bò cái đi trước,
Con bò đực đi sau nói cười nó cọ,
Nó đo-u sao thiếp không biết lại đi hỏi chàng
Trách ông Tơ xe duyên chẳng trở
Xe thế nào có dở hay không
Bực mình muốn đạp cửa phòng mà ra
Lạ gì đôi lứa chúng ta
Yêu nhau về nết mặn mà về duyên
Đầu làng có con chim khuyên
Nó kêu rối rít cho nên bồi hồi
Trách thân mà lại giận đời
Trách người quân tử ở ra người thờ ơ.
Phòng không để thiếp đợi chờ
Năm canh vò võ những là thở than.
Nào khi họp mặt chén vàng
Non nguyền biển hẹn tưởng chàng chẳng quên.
Ai người ra dạ bạc đen
Say bên nhan sắc, bỏ quên ngại tình.
Để em vò võ một mình
Tương tư khắc khoải lại thất tình đầy vơi.
Trách thân mà lại giận đời (2)
Trách trời chẳng trách ai đâu
Dài kia ngắn chạc, giếng sâu lỡ chừng.
- Giếng sâu ta lấp giếng đi
Dài kia ngắn chạc ta thì nối thêm.
Trai ba mươi tuổi đang xoan (3)
Gái ba mươi tuổi còn toàn nữ nhi
Bốn mươi tuổi chưa đến thì
Năm mươi chửa đến, đã vội chi lấy chồng
Sáu mươi vác cuốc ra đồng
Hỏi ông Tơ, bà Nguyệt đã lấy chồng được chưa
Trái bồ hòn trong tròn ngoài méo, (2)
Trái sầu đâu (sầu đông) trong héo ngoài tươi.
Anh ngồi trường học,Nghĩ tới chuyện nhà,
Mẹ anh thì già, Con anh thì dại,
Vợ lại nghén thai.
Mai kia nhụy nở, khai hoa
Miếng cơm, bát nước, biết ai cậy nhờ.